Thấy Giang Nam đứng ở cầu thang một hồi lâu không có phản ứng nên Giang
Thần liền gọi cậu
“Sao vậy bảo bối? Lại đây ăn nào”
"À! Da"
Được đánh thức khỏi suy nghĩ của mình Giang Nam nhanh chóng tiến tới bàn ăn, chưa kịp ngồi xuống đã bị Giang Thần kéo lại đặt lên đùi, cậu thấy vậy cũng không còn phản kháng như lúc trước nữa, một phần vì đã quen còn một phần là vì không có tâm trạng
Ngồi ăn mà tâm hồn Giang Nam cứ như trên mây, cứ vài phút là lại nhìn ra cửa một lần, tay cầm nĩa cứ chọt chọt thức ăn chứ không chịu ăn uống
“Con nhớ Giang Minh à?”
“A! Không phải..chỉ là..con có chút chuyện muốn nói với anh ấy”
Nói rồi cậu cúi gằm mặt xuống, Giang Thần thấy vậy thì cũng lờ mờ đoán ra có chuyện xảy ra với con mình
“Hai đứa cãi nhau à?”
“Sao a!?”
Cậu giật mình quay ngoắt sang nhìn anh, làm sao papa tổng tài đây biết được dù cậu chưa nói gì thế
“Hôm nay đi làm ta thấy nó chẳng có tinh thần gì cả, rồi thêm việc nó ở lại công ty làm việc nữa”
“Sao lại giận nhau?”“..Sáng nay con tránh mặt anh ấy thế là anh ấy giận con”
“Sao con tránh nó?”
“Tại anh ấy chọc con.”
Giang Thần nghe vậy thì cũng hiểu hết lí do vì sao hai đứa con của anh lại có biểu hiện kì lạ đó cả ngày hôm nay, anh đưa tay lên xoa nhẹ đầu Giang Nam
“Được rồi, gặp Giang Minh con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3617479/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.