Mạnh Dao bĩu môi, "Nói rõ ràng, chị khi nào thì quản em?"
Kỳ Văn Diệp nghẹn lời, không nói gì, lập tức chui đầu vào bếp, tiếp tục đi nhóm lửa.
Mạnh Dao phát hiện cơ thể này rất không tốt, cả người đều là mỡ, một chút sức lực cũng không có, động một chút liền mệt.
Cho heo ăn xong, lại dùng nước rửa máng, Mạnh Dao mệt đến mức chống tay lên chuồng heo, nhìn mấy con heo đang rầm rì ăn đồ ăn.
Mấy con heo nhỏ này đều cùng một mẹ sinh, vốn dĩ sinh được chín con nhưng chết ba con, còn lại sáu con.
Mạnh Dao nhớ lại thời điểm ba con heo kia chết, mẹ chồng cô khóc không ít nước mắt.
Nay sáu con còn lại ăn đến phì lên, vừa nhìn là biết bỏ bao nhiêu công để chăm sóc.
Mạnh Dao ở chuồng heo ngây người một lát, bên kia Kỳ Văn Diệp đã gân cổ gào lên.
"Chị còn ở đó làm gì? Còn không mau qua đây! Tôi chỉ đáp ứng giúp chỉ nhóm lửa, không nói giúp chị khuấy nồi, chờ nồi bị khét, tôi xem chị ăn thế nào!"
Mạnh Dao cạn lời, đem thùng cháo heo rửa sạch đi cất, rửa tay rửa chân thô như cột đình của mình rồi mới đi vào nhà bếp.
Mới vừa tới của, liền nhìn thấy Kỳ Văn Diệp đang luống cuống ném cái muôi xuống.
Mạnh Dao: "......" Đúng là thằng nhóc khẩu thị tâm phi!
Mạnh Dạo khóe miệng ngậm ý cười, nhanh chóng bước vào bếp, trực tiếp chọc chọc vào mặt của Kỳ Văn Diệp.
"Vừa rồi ai nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860564/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.