Vì một nam nhân mà giảm béo đến té xỉu, có phải hay không quá mất mặt?
Mạnh Dao há to miệng, có ý muốn giải thích, "Chị lúc ấy chỉ là muốn giảm béo, không liên quan đến anh của em."
Tiếng cười nhạo của Kỳ Văn Diệp vang lên, cậu thật sự không nhịn xuống được.
"Chị lúc đó chỉ cần nhìn thấy anh hai là muốn nhào lên ăn tươi nuốt sống, còn nói cùng anh hai không có quan hệ, chị khi dễ lúc đó tôi còn là thằng bé sao?"
"Em vốn dĩ là một thằng bé mà!"
Mạnh Dạo vẫy vẫy Kỳ Văn Diệp, uy hiếp cậu, "Con nít con nôi thì biết gì, đừng có nói bậy! Lại nói bậy, xem chị đây đánh em!"
Còn muốn ăn anh, cô là quỷ à!
Bất quá cũng có điểm kỳ quái, trong trí nhớ của Mạnh Dao có rất nhiều ký ức về Kỳ Bác Ngạn, nhưng với diện mạo của Kỳ Bác Ngạn thì có chút mơ hồ.
Kỳ Văn Diệp nghe được thì phồng miệng lên.
Mới nãy còn thì bà béo này thay đổi, xem ra là vẫn như cũ, vẫn rất đáng ghét, còn muốn đánh cậu.
Bất quá, cậu đại nhân không so đo với tiểu nhân, không so đo với cô.
Mạnh Dao đem tiền bồi thường lúc nãy đưa cho Kỳ Văn Diệp.
Kỳ Văn Diệp nhìn thấy tiền mắt liền sáng lên, nhưng thực mau lại cảnh giác, "Không phải nói là bồi thường sao, còn trả lại cái gì?"
"Cũng không phải em ăn, chị lấy tiền em làm gì?"
Kỳ Văn Diệp ngẩn ra.
Đạo lý này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860562/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.