Mạnh Dao vừa lòng, kiêu ngạo mà hấc cằm, hừ một tiếng, "Không chấp nhất với em!"
Kỳ Văn Diệp cảm thấy Mạnh Dao mang thù, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thật nhỏ mọn!"
Cậu lệch đầu qua, không biết Kỳ Bác Ngạn từ lúc nào đã quay đầu, yên lặng nhìn hai người bọn họ, mặt cậu lập tức chớp chớp.
Kỳ Văn Diệp cúi đầu vào tai Kỳ Bác Ngạn, trộm mách lẻo với anh.
"Anh hai, anh nhìn chị ấy mà xem, keo kiệt thế không biết, còn cùng đứa bé như em so đó như vậy, chị ấy thật là...Dù sao sau này em cũng sẽ không cưới vợ giống vậy!"
Kỳ Bác Ngạn khẽ nhướng mày, đôi mắt thanh tình nhìn Kỳ Văn Diệp, có chút nghi hoặc: "Ân?"
Kỳ Văn Diệp ách một cái, rụt cổ lại, sửa miệng.
"Còn không phải sao, nếu chị ấy sửa những thói hư tật xấu này, cưới về không phải không thể, anh hai, anh không biết đâu, dạo này chị ấy đều dọn nhà cửa sạch sẽ, lại còn biết nấu com!"
Kỳ Văn Diệp đang bla bla nói một chuỗi dài bên tai Kỳ Bác Ngạn, dùng giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy mà nói: "Anh hai, em trộm nói cho anh biết, chị ấy nấu cơm ăn khá ngon, so với cơm mẹ với chị dâu cả nấu còn ngon hơn!"
Kỳ Bác Ngạn vẫn duy trì trầm mặc.
Kỳ Văn Diệp tưởng anh không tin, vội nói: "Em nói thiệt, anh chưa ăn thôi, nếu anh ăn rồi nhất định cũng sẽ thấy ngon. Mấy món chị làm, so với trước đây em từng ăn còn ngon hơn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860499/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.