Kỳ Văn Diệp tựa hồ không ý thức được một chén cháo có gì không đúng, cháo trong nổi đang sôi, cậu vô cùng cào hứng mà vớt bọt.
Kỳ Bác Ngạn ngửi thấy mùi thơm, phi thường đói bụng, ho nhẹ một tiếng.
Kỳ Bác Ngạn lúc này mới chú ý đến anh hai, vội vàng cười hắc hắc, ngay sau đó, cúi đầu, hút một ngụm cháo lớn, "Anh hai, ăn cơm xong em lập tức đi học, anh đừng có giục em!"
Kỳ Bác Ngạn: "......."
"Di? Đồ ăn này cũng quá ít đi, sao chị ấy có thể ăn nhiều như vậy!"
Kỳ Văn Diệp còn chưa biết Mạnh Dao phân cơm ra một phần cho Hổ Tử, thấy đồ ăn ít như vậy, bẹp bẹp miệng có chút bất mãn, cũng may trong rổ còn hai cái bánh.
Cậu cầm lấy, "Ngoàm" cắn một miếng thật to, hoàn toàn không chú ý đến thái độ của Kỳ Bác Ngan.
"Chị ấy ăn như vậy không béo mới lạ, ăn thế này bảo sao không mập"
"Hừ hừ, may mà còn để phần cho em"
Kỳ Bác Ngạn nghe câu này, mím môi thành một đường thẳng tắp.
Kỳ Văn Diệp cũng có phần.
Đồ ăn còn lại, nhìn thế nào cũng chỉ đủ cho một người ăn.
Kỳ Văn Diệp ăn ngon, nhịn không được khen Mạnh Dao, "Em thấy chị ấy nấu món nào cũng đơn giản nhưng ăn kiểu gì cũng thấy ngon, cháo chị ấy nấu với cháo mẹ nấu hoàn toàn khác xa nhau"
Mạnh Dao nấu cháo rất ngon, thơm nồng lại mềm mịnuống một hớp liền ấm cả người.
Còn có bánh này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860446/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.