Mạnh Dao lau tóc khô rồi buộc lại, nhưng tóc quá nhiều nên cô dùng thêm lần nữa.
Lấy tiền bỏ vào túithấy Kỳ Văn Diệp vẫn còn chưa ra, cô họ khan một tiếng, "Kỳ Văn Diệp!"
"Ai!"
Kỳ Văn Diệp vội vã ăn hết chén cháo, cầm chén bỏ vào chậu nước, "Chờ em rửa nồi!"
Mạnh Dao rất hài lòng ở điểm này, Kỳ Văn Diệp luôn tự giác dọn dẹp nhàmặc kệ trong sách có miêu tả cậu xấu tính đến đâu thì cô vẫn thấy cậu là một người hiếu thuận, hơn nữa còn biết làm việc nhà, đứa nhỏ thế này thì hư hỏng chỗ nào!
Cô nên hướng dẫn cậu cho tốt, không để cho cậu đi nhầm đường lạc lối.
Kiếm tiền thì có rất nhiều phương pháp, cướp bóc chính là biện pháp tệ hại nhất
Mạnh Dao áp xuống ý nghĩ trong đầu, lại hô một tiếng: "Muộn rồi, để đó đi chị về rửa cho, nhưng lần này thôi đó!"
"Nhanh lên!"
"Được được được, tới liền đây!".
Mạnh Dao thúc giục Kỳ Văn Diệp, cậu rửa tay rồi vắt cổ lên chân chạy ra ngoài, hoàn toàn không chú ý đến biểu tình của Kỳ Bác Ngạn.
"Em đi lấy cặp!"
Cặp của Kỳ Văn Diệp để trong phòng ngủ, ra đến cửa bếp cậu lập tức chạy về phòng.
Mạnh Dao thấy cậu chạy gấp quá, vội nói: "Chậm một chút, coi chừng té!"
"Đã biết!"
Thanh âm của đứa nhỏ kêu quát quát rất giống như pháo nổ ngày tết.
Mạnh Dao bất đắc dĩ mà lắc đầu, kết quả là đầu còn chưa lắc xong thì đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860444/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.