Hai người nhanh chóng dọn dẹp, đem rác thải nhét vào túi nhỏ, sau đó mỗi người nắm một bên tay của tiểu Hạo Hạo, chậm rì rì đến phòng thông báo.
Đi được một lúc, Tô Vi Vi nhìn bóng chiếu trên mặt đất, đột nhiên cười.
“Sao vậy?”
Cô Dung Thời khó hiểu nhìn sang cô.
“Không, không có gì.”
Tô Vi Vi lắc đầu.
Dù sao cô cũng không thể nói với anh, nhìn 3 cái bóng trên mặt đất trông thật giống một nhà ba người nhỉ? Cố Dung Thời dừng một chút, theo tầm mắt Tô Vi Vi nhìn ba cái bóng trên mặt đất, cũng nở nụ cười.
“Răng rắc!”
Máy ảnh trong tay nhẹ ấn xuống.
Lưu lại thời khắc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-co-khong-gian-trong-tay-lam-giau-khong-kho/4388581/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.