Nhóc con đi lạc mất, cũng không biết bà ngoại cậu hiện giờ có bao nhiêu lo lắng.
Tô Vi Vi chuẩn bị đi xung quanh nhìn xem.
Chỉ là cô vừa tính bảo Cô Dung Thời một tiếng, anh đã đứng lên.
“Để tôi đi, nắng như vậy, em muốn phơi thành cá khô sao?”
Anh vừa cười vừa nói, chân dài đã bước ra ngoài.
Tô Vi Vi:....
Đây cũng quá chu đáo rồi đí? Cố Dung Thời lúc nhỏ đã ấm áp như vậy, lớn lên vừa đẹp trai lại ôn nhu, không biết sẽ làm bao nhiêu người chết mê chết mệt?
Tô Vi Vi quyết định, sự ấm áp tuyệt vời này, trước tiên cứ để cô hưởng thụ đã.
“Được, vậy anh đi đi, em ở đây chờ.”
Tiểu Hạo Hạo ôm trái cây mà gặm, Tô Vi Vi ôm Tiểu Hạo Hạo xoa nắn, một lớn một nhỏ bốn mắt lấp lánh nhìn theo bóng lưng Cố Dung Thời rời đi.
“Nhóc con đúng là vừa thơm vừa mềm.”
Tô Vi Vi ôm cục bánh trôi, bất giác nghĩ đến em gái mình.
Không sai, Tô Vi Vi còn một đứa em gái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-co-khong-gian-trong-tay-lam-giau-khong-kho/4388580/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.