Editor: Trâm Rừng
Nghê Yên muốn lấy giấy bút ra viết đơn thuốc cho bác gái nhưng sau khi sờ vào túi lại không tìm thấy giấy bút, lúc này cô sực nhớ ra mình đã không còn là Nghê tổng của trước kia, Nghê tổng có thói quen luôn mang theo giấy bút bên mình.
Nghê Yên mỉm cười sau đó nói: "Hay là một lát nữa bác gái qua nhà tôi lấy đi, tôi vừa mới chuyển đến đây, sống ở bên kia." Thôn Kinh Hoa chỉ có một gia đình của cô là ngoại lai cho nên chỉ cần hơi hỏi thăm liền có thể tìm được.
"Được, được." Bác gái vội vàng gật đầu, "Một lát nữa tôi sẽ đi qua, hôm nay thật sự rất cảm ơn cô, Yên Yên, chúng ta đi về trước, Quách Bảo mau nói tạm biệt chị gái đi."
"Tạm biệt chị." Dương Quốc Bảo vẫy tay với cô.
“Tạm biệt.” Nghê Yên mỉm cười.
Dương Quốc Bảo rời đi, quần chúng vây xem cũng giải tán, nhưng ánh mắt của mọi người khi nhìn Nghê Yên rõ ràng đã khác xưa, dù sao cô gái nhỏ này vẫn kiên định cùng điềm tĩnh trong tình huống nguy cấp như vậy, thậm chí còn cứu được mạng của Dương Quốc Bảo. Cô đã làm được việc mà rất nhiều người lớn có thể không làm được. Kết quả là Nghê Yên đã có được một cái dán nhãn mới trong lòng mọi người. Cô gái nhỏ này không đơn giản.
Mọi người rời đi, nhưng Vương Tú Hồng vẫn còn đứng ở đó, tâm tư của cô ta xoay vòng vòng sau đó đi tới trước mặt Nghê Yên, cười nói: "Chị Nghê Yên, ta tên là Vương Tú Hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-thinh-the-thuong-nu/4602207/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.