Bức thư đã xuất hiện vết ố vàng, nét bút viết ở trên thư cũng đã trở nên mờ nhạt, không thấy rõ nữa. Lúc còn trẻ, Hà Hạ không biết đọc chữ, nhưng cô thuộc làu nội dung ở trong bức thư.
Lúc cô còn trẻ, mỗi khi cảm thấy cuộc sống khổ sở không thể vượt qua được, thì cô sẽ lấy bức thư này ra mà nhìn một chút, rồi học thuộc lòng nó một chút.
Sau đó, cuộc sống của cô cũng ngày một tốt hơn, nhưng theo đó là tuổi tác của cô cũng càng ngày càng cao, còn bức thư này thì đã được cô cất đi rồi, nếu tính thời gian, cô cũng đã không nhìn nó trong rất nhiều năm rồi.
Nội dung ở trong bức thư, cô cũng đã quên sạch hết rồi.
Bây giờ bức thư này đã không thể dùng được nữa. Hà Hạ quyết định xé nát bức thư đó, vứt nó vào trong thùng rác ở bên mép giường, rồi trực tiếp hất ly nước lên tấm ảnh mà cô với Tăng Văn Việt chụp chung với nhau.
Kỹ thuật chụp hình ở thập niên mười không được tốt lắm, vốn dĩ tấm ảnh đã hơi mờ, không nhìn thấy rõ lắm, bây giờ lại gặp nước, nó trực tiếp co lại thành một cục, không nhìn thấy rõ người trên tấm ảnh nữa.
Hà Hạ đi ra nhà vệ sinh.
Lúc cô đi ngang qua cửa phòng của con gái và con rể cô, vì nhà bọn họ là nhà lầu được xây dựng từ thập niên chín mươi nên không hề có cách âm, thế nên cô nghe thấy giọng nói của con gái và con rể truyền ra ngoài cửa.
Cô nghe thấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-lam-my-thuc/3922907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.