Edit: Samie
Trong niên đại này, giá cả còn rất thấp, chín mươi đồng tiền phiếu công nghiệp, đủ để Triệu Hương Vân mua được rất nhiều thứ.
Cất tiền và phiếu công nghiệp, Triệu Hương Vân nhanh chóng rời khỏi chỗ giao dịch.
Người đàn ông đó cũng vậy, khiêng túi, nhanh chóng biến mất trên đường phố.
Triệu Hương Vân đến thẳng cung tiêu xã, mua xà phòng, khăn mặt, còn có hai bình tráng men, hai phích nước bằng sắt.
Triệu gia không có phích nước, Trần Ngũ Nguyệt không nỡ mua, giữa mùa đông thì đun nước ấm trên bếp, hơn nữa nước này cũng chỉ để một mình Triệu Hương Vân uống, những người khác, giữa mùa đông, cũng chỉ có thể uống nước lạnh.
Bản thân Trần Ngũ Nguyệt cũng không ngoại lệ.
Triệu Hương Vân suy nghĩ, mua hai phích nước về, cuộc sống trong nhà có thể khá hơn lúc trước một chút.
Xà phòng là một mao tiền một khối, Triệu Hương Vân mua bốn khối.
Nghĩ đến cái gì, lại mua thêm một khối.
Khăn mặt thì cô lấy mười chiếc, để dùng dần, một chiếc là ba phần tiền.
Đắt tiền nhất là phích nước ấm, một cái năm khối, sắp bắt kịp một cân lương thực tinh ở chợ đen.
Có phiếu công nghiệp, Triệu Hương Vân như ý nguyện mua được tất cả đồ vật mà mình muốn.
Những thứ này, cô không cần cất vào trong không gian, bởi vì đều có thể đặt ở trong nhà Triệu gia.
Đi dạo lâu như vậy, bất tri bất giác đã đến giữa trưa.
Triệu Hương Vân đói bụng, lần này cô mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609124/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.