Edit: Samie
Triệu Chí Viễn vô cùng bảo vệ vợ mình.
Coi như biết trên tay Trần Ngũ Nguyệt có tiền có phiếu, cũng chưa bao giờ lên tiếng hỏi Trần Ngũ Nguyệt.
Dù là có tình huống đặc biệt, phải mượn bà, cũng nhất định sẽ kịp thời trả lại.
Chớ nói chi là chuyện bảo Trần Ngũ Nguyệt lấy tiền ra, đưa cho đội sản xuất mua công cụ!
“Vậy thì bố cứ lấy tiền của đại đội thôi, dù sao cũng dùng cho người trong đội sản xuất mà.” Triệu Hương Vân nói.
Đề nghị này, Triệu Chí Viễn đồng ý.
Ông gật đầu, “Được! Nhưng mà, Hương Vân à, phiếu công nghiệp của con cũng không thể cho không như vậy, vẫn là để đại đội xuất tiền mua, bao nhiêu phiếu công nghiệp thì bấy nhiêu tiền, được không?”
Triệu Hương Vân gật đầu, “Được ạ!”
...
Sáng sớm hôm sau, Triệu Hương Vân ăn cơm sáng xong, đi theo Triệu Chí Viễn ra tới sân phơi của đội sản xuất.
Theo thường lệ, vẫn là Triệu Chí Viễn phân công nhiệm vụ trước.
Nhận được nhiệm vụ thì lập tức đi làm việc, trong chốc lát không chậm trễ.
Đã đến mùa gặt, mọi người đều dốc hết sức, chờ sau khi thu hoạch xong lương thực, tiếp đó đóng đủ lương thực cho quốc gia, đủ cho tập thể, cuối cùng còn lại mới là lương thực của bản thân!
Đến lúc Triệu Chí Viễn phân việc cho Triệu Hương Vân và Giang Vệ Dân, ông ho khan một tiếng, âm thanh có chút mất tự nhiên, “Đồng chí Giang Vệ Dân, cậu và đồng chí Triệu Hương Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609121/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.