Chu Mỹ Lệ không nghĩ tới đại đội trưởng cũng ủng hộ Hạ Thanh Thanh, chị ta không có đường lúc trước mắt mọi người chỉ có thể theo mọi người đến bên sông Thượng Pha.
Trời cũng giúp sức, cả ngày đều nắng nhẹ gió mát. Lúc này lại thổi lên cơn gió bắc lạnh lẽo.
Đứng bên sông Chu Mỹ Lệ run rẩy, lạnh thế này làm sao xuống được? Đứng bên sông không nhúc nhích.
Nhị Lăng Tử chờ chán rồi, "Nhanh xuống đi, mọi người đều đợi kìa. Đừng lề mề nữa."
Trước kia anh ta thích Chu Mỹ Lệ, bị Chu Mỹ Lệ chửi tơi bời. Sau đó nói khắp thôn anh ta nhà nghèo, nói anh ta vô liêm sỉ con cóc muốn ăn thịt thiên nga.
Anh ta thành trò cười của thôn. Từ đó, anh ta ngoài biệt danh Nhị Lăng Tử ra còn có thêm cái tên con cóc. Đó là sỉ nhục Chu Mỹ Lệ cho anh ta.
Hôm nay có cơ hội này, anh ta phải trả thù.
"Phải rồi, đừng lãng phí thời gian của mọi người." Có người ủng hộ.
Chu Mỹ Lệ nhìn thấy bên bờ có nhiều người đợi xem chị ta xuống nước, muốn van xin thương tình có vẻ vô dụng. Chỉ có thể cúi đầu với Hạ Thanh Thanh, nước mắt chảy đầm đìa nhìn cô nói: "Có thể không xuống nước, đổi cách khác được không?"
"Có thể, chị có thể để Trương Văn Thanh qua đây thay chị xuống nước." Hạ Thanh Thanh cười nói.
Lại là gây ra một trận cười ha hả.
"Phải rồi, cái Trương Văn Thanh đi đâu rồi?" Nhị Lăng Tử giúp sức, anh ta trong đám người tìm hình bóng Trương Văn Thanh.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-70-co-gai-xinh-dep-mang-theo-khong-gian-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-rap/4417850/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.