"Kiến Văn, Hữu Liễu, hãy đóng cửa lại và để mắt đến các em. Trừ khi chị gọi cửa, còn lại không được mở cửa".
Bỏ qua Thập nhị thẩm sang một bên, Lý Hữu Quế nhanh chóng hét lên và ngay sau đó lao về phía mẹ Lý.
Thì ra bên trái cánh cửa thứ hai có một gian phòng, bên trong lúc này cũng thắp một ngọn đèn dầu.
Lý Hữu Quế rất quen thuộc với căn phòng này, đó không phải là phòng của cha cô và anh trai cô ở kiếp trước sao?
"Mẹ, mẹ sao vậy? Xảy ra chuyện gì vậy mẹ?".
Nếu không phải vì chuyện gia đình quá bận rộn, nói không chừng cô lúc này đã chạy vào bếp lấy dao phay.
“Mẹ không sao.” Nhưng giọng nói nghẹn ngào của mẹ Lý không thể che giấu. Trên mặt mẹ Lý còn có nước mắt, làm sao có thể lừa dối được cô.
Một giọng nam trầm nghiêm nghị vang lên trong phòng:"Lý Hữu Quế, tiến vào đây làm gì? Mau đi ra ngoài".
Người đàn ông này là ai?!
Lý Hữu Quế không thể xác định được danh tính của người đàn ông. Nhưng sau một giây cô liền nhận ra.
Cha Lý.
Cha của cô ở kiếp này, Lý Thế Dân.
Lúc này, Lý Thế Dân đang dựa lưng vào tường, trên tay cầm một thanh gỗ, bất mãn nhìn cô và mẹ Lý.
Lý Hữu Quế còn nhớ, lúc này Lý Thế Dân đã hoạt động không tiện, cơ thể không còn khỏe, nên thường nằm trên giường để chờ mẹ Lý phục vụ. Kiếp trước cô thường nghe dì kể rằng cha Lý thường đánh mẹ Lý. Cho nên cô cơ bản rất ghét cha Lý.
Thảo nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-60-con-dau-nha-ta-dac-biet-hung/930274/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.