Đứa trẻ khôn ranh này, một bát thịt đủ cho cả nhà ăn một ngày đó. Sao có thể rộng rãi cho họ như vậy? Mẹ Lý mấp máy miệng, vừa định tìm cớ không phân chia thịt gà. Chưa kịp nói gì, bà nhìn lên và thấy đứa con gái lớn của mình bước vào với bốn năm khúc gỗ trên tay. 
"Mẹ, tối nay nhà ta sẽ giết gà. Kiến Cầu, Kiến Thanh và Kiến Hoa ở trên núi đã chăm sóc và phụ giúp em trai Kiến Văn. Họ cũng giúp con đuổi Mã Minh đi. Tối nay nhà ta sẽ cho họ một bát gà". 
Dĩ nhiên, Lý Hữu Quế nhìn thấy sự bất đắc dĩ và buồn bã của mẹ cô. Cô hoàn toàn hiểu tâm lý của mẹ Lý, nhưng lời cô đã hứa không thế nuốt lời. Với lại hôm nay trên núi họ cũng giúp cô rất nhiều, nên cô hoàn toàn không thể làm ngơ. 
Còn tùy thuộc vào hoàn cảnh và những người xung quanh bạn. Đôi khi bạn không thể keo kiệt, và đôi khi chính bạn phải keo kiệt. 
Mẹ Lý mấp máy không nói nên lời, giật giật khóe miệng nhìn cô mấy lần. Cuối cùng cũng không nói gì, chỉ chạy nhanh bỏ con gà rừng vào chuồng. 
“Hữu Quế, khi nào ăn gà nhớ kêu chúng ta một tiếng nha”. 
"Đúng vậy, không thể keo kiệt đâu, ai thì cũng có phần". 
“Không sai, không sai, đêm nay chúng ta cùng nếm thử hương vị gà rừng”. 
"Tối nay có thịt gà cho bữa tối. Thật tuyệt!". 
Xong chuyện trong nhà, ra đến ngoài cửa lại có những người hàng xóm, họ hàng đang lân la để thăm dò tin tức. Thấy cô ra dọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-60-con-dau-nha-ta-dac-biet-hung/930267/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.