Phó Bác Vũ đi rồi, bác sĩ cũng đến kiểm tra phòng, rồi gọi riêng bố Giang ra ngoài.
“Bệnh nhân hiện tại vẫn hôn mê sâu. Dù mỗi ngày đã truyền dung dịch dinh dưỡng và dung dịch vitamin, nhưng hiệu quả không lớn, có nguy cơ trở thành người thực vật bất cứ lúc nào. Gia đình cần chuẩn bị tâm lý.” Nghe những lời này, mắt bố Giang đỏ hoe.
“Bác sĩ, xin các anh hãy cố gắng giữ mạng cho Triều Hồng. Con gái tôi đã đi tìm thuốc rồi, đợi thuốc mang về, Triều Hồng có thể tỉnh lại được ạ.”
“Tìm thuốc? Trên đời làm sao có loại thuốc đó!” Bác sĩ cảm thấy bố Giang đang nói đùa.
Mặc dù các chuyên gia y học hiện nay có nghiên cứu về lĩnh vực này, cũng có các luận văn và báo cáo khoa học, nhưng mọi thứ vẫn chỉ dừng lại ở mặt lý thuyết suông! Hiện tại chưa hề có loại thuốc đặc hiệu nào giúp người thực vật tỉnh lại.
“Tôi hiểu tâm trạng của bác, nhưng đây không phải là chuyện có thể nói đùa, nó liên quan đến sự an toàn tính mạng của vợ bác.” Bác sĩ nói một cách nghiêm túc.
“Không thể tùy tiện uống thuốc lung tung. Uống bậy thuốc có thể gây ra hậu quả rất nghiêm trọng.”
Bác sĩ khuyên giải bằng lời lẽ thấm thía. Ông hiểu việc người nhà bệnh nhân luôn muốn tìm được phương pháp điều trị tốt hơn cho người thân của mình.
Bố Giang nói: “Bác sĩ, tôi biết anh có ý tốt. Chờ con gái tôi lấy được thuốc về, lúc đó anh hãy xem xét, biết đâu thật sự có tác dụng.”
“Tôi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692012/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.