Nhìn thấy Giang Như Ý, Phùng Diệp hoàn toàn kinh ngạc. Làn da trắng sáng, mái tóc đen mượt, khuôn mặt tinh xảo trắng hồng, non mịn đến mức dường như muốn chảy ra nước.
Đây là người phụ nữ mà Lục Viễn Chu giấu trong không gian sao? Lục Viễn Chu đúng là có diễm phúc! Hắn không kìm được nhìn chằm chằm, tặc lưỡi.
“Chậc… Hóa ra thật sự có một người phụ nữ.”
“Ngực to eo nhỏ, vừa nhìn đã thấy ngon rồi.”
"Anh là ai?"
Giang Như Ý nhìn Phùng Diệp phía đối điện. Trên má anh ta dính vài giọt máu, trông có vẻ chật vật. Nhưng khi nhìn thấy cô, anh ta lại lộ ra ánh mắt bẩn thỉu, miệng nói những lời th* t*c, còn cười cợt đánh giá cô.
Giang Như Ý mặt lạnh lùng cảnh cáo: “Mau rời khỏi nhà tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”
Phản ứng đầu tiên của Giang Như Ý là trong nhà lại có kẻ trộm.
"Hahaha..."
Phùng Diệp không có kem đánh răng như Lục Viễn Chu. Đã hơn một năm anh ta không đánh răng, khi cười lộ ra hàm răng ố vàng: "Cô bé đừng làm kiêu, nghe nói cô cần vàng đúng không? Cứ nói một đêm bao nhiêu vàng, tôi không thiếu tiền đâu." Anh ta nói, từng bước tiến lại gần Giang Như Ý.
Giang Như Ý bị dồn vào góc tường. Nghe thấy từ "vàng", cô đã đoán được người đàn ông lạ mặt này đến từ mạt thế. Chỉ là cô không hiểu, đây không phải không gian của Lục Viễn Chu sao? Sao lại có người ngoài vào được?
Cô cắn môi: "Bạn của tôi sắp đến rồi, anh ấy rất lợi hại, tôi khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4691914/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.