Giang Đại Dũng có chút do dự. Nhưng không phải vì lương tâm cắn rứt, mà là lần trước bị Giang Như Ý đánh cho một trận nên sợ rồi.
"Cậu sợ cái gì chứ?" Tôn Báo khinh thường nói: "Hơn nữa, sân trước của nhà ông bác cậu có lắp camera đâu."
Phải nói nhà Giang Như Ý cũng thật lạ. Phòng trước thì không lắp camera, lại cứ nhất quyết lắp ở khu vườn rau phía sau. Mấy cái rau cải ấy thì đáng giá được bao nhiêu tiền? Đúng là suy nghĩ của người giàu có khác thường!
"Được, liều thì liều!" Giang Đại Dũng nghĩ, nếu cậu ta có bản lĩnh kiếm được nhiều tiền và vàng như vậy, cậu ta sẽ không như ông bác, giấu giếm không cho ai biết nhà giàu đến cỡ nào. Cậu ta nhất định phải khoe khoang cho những người từng coi thường cậu ta phải ngưỡng mộ, ghen tị và căm ghét.
"Mặc kệ thế nào, cứ vào đã rồi tính." Tôn Báo không chần chừ, nhanh nhẹn trèo lên tường. Giang Đại Dũng cũng muốn làm theo. Cậu ta bám hai tay vào tường, một chân đưa lên, chân kia nhún mạnh trên mặt đất, nhưng vẫn không thể trèo vào. Cuối cùng, một tên du côn khác phải đến, dùng hai tay ôm lấy chân cậu ta đẩy lên, rồi đứng dậy để Giang Đại Dũng đặt chân lên vai. Giang Đại Dũng giẫm lên vai tên du côn kia, cuối cùng cũng lên được tường, sau đó nhảy vào sân.
Bọn chúng đi vòng quanh sân hai vòng, rồi tùy tiện chọn một cửa sổ để trèo vào. Bốn người rón rén lẻn vào nhà. Phòng khách tìm một lượt, không phát hiện vật gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4691889/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.