Bố Giang bên cạnh liếc mắt ra hiệu với mẹ Giang. Ông nói nhỏ: "Cái gì mà đạo trưởng với chả đạo sĩ, cậu ta chỉ là một đạo sĩ giả thôi. Xã hội hiện đại phải tin tưởng khoa học!" Nói xong, ông chắp tay lên trời, lẩm bẩm cầu nguyện: "Trời phù hộ, nhất định phải làm cho đạo sĩ giả mau chóng chữa khỏi chân cho con!"
Mẹ Giang: "..."
Bên kia, Giang Như Ý đang quấn lấy Lục Viễn Chu để xem video về tận thế.
"Có video về zombie không? Cho em xem đi."
Lục Viễn Chu dùng ngón tay thon dài ấn điện thoại: "Không được, em sẽ sợ đấy."
"Yên tâm, em không sợ!" Giang Như Ý nôn nóng giằng lấy tay Lục Viễn Chu: "Cho em xem một chút thôi mà!"
Lòng bàn tay ấm áp của cô chạm vào mu bàn tay hơi lạnh của anh. Hơi ấm đó có chút nóng rát. Lục Viễn Chu sững lại một thoáng, vành tai ửng hồng. Anh vội vàng buông tay ra: "Được rồi."
Thấy anh đồng ý, Giang Như Ý vui vẻ cầm điện thoại lên xem.
Trong video, lờ mờ nghe thấy tiếng zombie gào thét. Giang Như Ý không khỏi căng thẳng nuốt nước bọt. Cô đã xem rất nhiều phim zombie, nhưng vẫn khác biệt so với zombie thật ở tận thế.
"Gầm gừ gầm gừ..." Cùng với tiếng gào thét của zombie, một con zombie xông về phía Lục Viễn Chu. Có thể vì trong video là ban ngày nên con zombie trông có vẻ chậm chạp. Vừa xông tới, chưa kịp đến gần Lục Viễn Chu thì đã bị anh giơ tay chém xuống, xử lý gọn gàng. Đầu con zombie lăn lộc cộc trên mặt đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4691888/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.