Diệp Đàn không biết ngày đầu tiên sau khi kết hôn của người khác là như thế nào, nhưng bọn họ thì phải thu dọn đồ đạc để sáng hôm sau lên núi quay phim.
Mắt Diệp Đàn không thể mở nổi.
“Còn quá sớm.” Cô lẩm bẩm, cọ người vào vai Ngọc Bạch Y không chịu di chuyển, “Mới bốn giờ mà T_T.”
Tối hôm qua, cô nhận ra đây là đêm tân hôn đầu tiên của cô và Ngọc Bạch Y, cô sợ bản thân mình sẽ xấu hổ, cho nên kéo Ngọc Bạch Y chơi cả đêm… Chơi đủ các loại cờ.
Từ cờ cá ngựa đến cờ phi hành cờ tướng cờ vua ca rô cờ vây, Diệp Đàn thua, thua, thảm, hại…
Người ta càng thua càng không muốn chơi, nhưng mà Diệp Đàn thua rồi càng hăng máu muốn chơi tiếp, Ngọc Bạch Y bảo cô ngủ cô không chịu, cứ bắt Ngọc Bạch Y chơi tiếp một ván rồi một ván, khi không còn khả năng thắng thì đổi sang trò khác, thay trò khác nhưng vẫn không thắng được, cho đến mười hai giờ thì Diệp Đàn mới nhớ sáng hôm nay máy bay bay lúc sáu giờ.
Vội vàng thu dọn hành lý xong, vừa vặn trời đã sáng.
Vốn định mang theo phạm huy nhỏ và đàn diệp đi cùng, nhưng không kịp đi làm giấy chứng nhận phòng dịch, chỉ có thể để ở nhà, nhờ Bạch Uyển Thư rãnh rỗi chạy sang đây chăm sóc chúng.
“Không muốn đi, tôi muốn ngủ…” Diệp Đàn mơ mơ màng màng dựa vào vai Ngọc Bạch Y, toàn bộ cơ thể đều bám trên lưng Ngọc Bạch Y.
Ngọc Bạch Y hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/2817795/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.