Việc cậu ăn nhiều đến nỗi bị tiêu chảy, ít nhiều cũng do những món ăn vặt đó không sạch sẽ.
Nhưng cậu bị đau bụng, trong khi hai đứa em của cậu lại không có việc gì.
[...... Ô, sức khỏe của tui thậm chí còn không bằng hai đứa em của tui, nhưng tui không vô dụng chút nào đâu nha.]
Tiểu bọt khí trong lòng phồng má, nắm chặt tay.
Liễu Bạc Hoài xem ở trong mắt, nghe vào trong tai.
Anh hỏi lại: "Thực sự không ăn gì?"
"Không ăn gì hết."
[Chỉ cần tui không nói, việc này coi như chưa từng xảy ra.] (App truyện tytnovel.com )
Liễu Bạc Hoài nắm tay Lê Khinh Chu, ngón tay cái chậm rãi xoa xoa mu bàn tay cậu, nói: "Lúc em truyền dịch, anh đã gọi điện cho Hạm Ngữ rồi..."
Anh giương mắt nhìn Lê Khinh Chu, hơi nhướng mày.
Lê Khinh Chu nghe đến đây, trong lòng hơi lộp bộp.
—— Tiểu bọt khí trong lòng há to miệng, hai mắt trợn to, liên tiếp lùi lại hai bước, ngã xuống tường, viên thuốc jpg.
Quả nhiên.
Liễu Bạc Hoài tiếp tục: "Em ấy đã nói cho anh biết em mua và ăn gì vào buổi tối".
"Khinh Chu, nói dối thì không phải là bé ngoan."
Anh nghiêng người nói khẽ bên tai Lê Khinh Chu, giọng nói trầm thấp dường như không thể nghe thấy.
Lê Khinh Chu miễn cưỡng giữ được bình tĩnh, lắc lắc ngón tay của Liễu Bạc Hoài, nói với lý do đầy đủ: "Những món ăn vặt đó là bữa tối bình thường, có rất nhiều loại."
"Em không nhớ mình đã ăn gì, cho nên em mới không nói ... không phải cố ý giấu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707936/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.