Chương trước
Chương sau
Việc cậu ăn nhiều đến nỗi bị tiêu chảy, ít nhiều cũng do những món ăn vặt đó không sạch sẽ.
Nhưng cậu bị đau bụng, trong khi hai đứa em của cậu lại không có việc gì.
[...... Ô, sức khỏe của tui thậm chí còn không bằng hai đứa em của tui, nhưng tui không vô dụng chút nào đâu nha.]
Tiểu bọt khí trong lòng phồng má, nắm chặt tay.
Liễu Bạc Hoài xem ở trong mắt, nghe vào trong tai.
Anh hỏi lại: "Thực sự không ăn gì?"
"Không ăn gì hết."
[Chỉ cần tui không nói, việc này coi như chưa từng xảy ra.] (App truyện tytnovel.com )
Liễu Bạc Hoài nắm tay Lê Khinh Chu, ngón tay cái chậm rãi xoa xoa mu bàn tay cậu, nói: "Lúc em truyền dịch, anh đã gọi điện cho Hạm Ngữ rồi..."
Anh giương mắt nhìn Lê Khinh Chu, hơi nhướng mày.
Lê Khinh Chu nghe đến đây, trong lòng hơi lộp bộp.
—— Tiểu bọt khí trong lòng há to miệng, hai mắt trợn to, liên tiếp lùi lại hai bước, ngã xuống tường, viên thuốc jpg.
Quả nhiên.
Liễu Bạc Hoài tiếp tục: "Em ấy đã nói cho anh biết em mua và ăn gì vào buổi tối".
"Khinh Chu, nói dối thì không phải là bé ngoan."
Anh nghiêng người nói khẽ bên tai Lê Khinh Chu, giọng nói trầm thấp dường như không thể nghe thấy.
Lê Khinh Chu miễn cưỡng giữ được bình tĩnh, lắc lắc ngón tay của Liễu Bạc Hoài, nói với lý do đầy đủ: "Những món ăn vặt đó là bữa tối bình thường, có rất nhiều loại."
"Em không nhớ mình đã ăn gì, cho nên em mới không nói ... không phải cố ý giấu anh đâu, A Hoài."
Cậu khẽ lắc tay của Liễu Bạc Hoài, làm nũng.
[Đồ ăn vặt rất ngon, chỉ là tui không có kinh nghiệm, ăn quá nhiều, lần sau nhất định sẽ không như vậy.]
——Biểu tình của tiểu bọt khí có chút chột dạ, chọc chọc ngón tay mình, cẩn thận nhìn trộm khuôn mặt của Liễu Bạc Hoài.
Liễu Bạc Hoài: "Đồ ăn vặt không sạch sẽ, lần sau đừng ăn nữa."
Lê Khinh Chu giãy giụa: "Cũng không phải đồ tất cả ăn vặt đều không sạch sẽ..."
Liễu Bạc Hoài đè góc chăn xuống cho cậu, đột nhiên quấn chặt người trong đó hơn, hai tay đan chặt vào nhau.
Liễu Bạc Hoài nói: "Lá lách và dạ dày của em không tốt, nên ăn ít đồ cay và dầu mỡ, không nên uống đồ uống lạnh."
Những đồ ăn nhẹ đó đều chứa những thứ này.
Cay, thô và lạnh, nhưng không đến mức gây tiêu chảy.
"Lần sau đừng ăn." Liễu Bạc Hoài nói lại.
Lê Khinh Chu mím môi thì thào: "Được rồi, em không ăn nữa."
[Hứa với A Hoài trước vậy, lần sau chú ý không tùy tiện ăn, không ăn nhiều như vậy…… Khẳng định sẽ không tiêu chảy nữa, tốt nhất không cho A Hoài biết, không ăn trước mặt anh.]
Tiểu bọt khí đảo mắt, bộ dạng lém lỉnh.
Liễu Bạc Hoài: "..."
Anh muốn nói thêm gì đó.
Nhưng Lê Khinh Chu lại đánh đòn phủ đầu, ngáp một cái, dụi dụi mắt, lẩm bẩm nói: “A Hoài, em buồn ngủ…… Chúng ta ngủ đi, được không.”
Cậu quả thực hơi buồn ngủ, cộng thêm nửa đêm hôm trước bị đau bụng, sắc mặt không được tốt.
Liễu Bạc Hoài dừng lại, sau đó di chuyển cơ thể của mình xuống, để Lê Khinh Chu nằm trở lại trong vòng tay của anh.
Quên đi, lần sau lại dạy bảo vậy.
Không vội.
Ngày hôm sau, sau khi xuất viện, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Chu về biệt thự.
Lúc này Lê Hạm Ngữ và Lê Húc Sanh vẫn chưa đi học, còn đang ăn sáng.
Lê Khinh Chu và Liễu Bạc Hoài kịp múc một chén cháo nóng.
Lê Hạm Ngữ và Lê Húc Sanh thấy anh trai không sao, ăn sáng xong liền đi học.
Liễu Bạc Hoài ở lại chăm sóc cậu.
Lê Khinh Chu thấy không có việc gì làm, nhưng cậu cũng rất vui khi ở nhà.
Tuy nhiên, không lâu sau, Phương Tây Ngạn đã gọi điện tới, nói rằng phòng làm việc của Quý Phong đã bất ngờ liên hệ nói rằng Quý Phong có thời gian quay quảng cáo.
Sự việc là như thế này.
Người đại diện của Quý Phong vẫn có mạng lưới và mối quan hệ.
Anh ta tìm một người hiểu rõ về Lý đạo để nhờ vả, cuối cùng yêu cầu Lý đạo đồng ý cho Quý Phong nghỉ vài ngày, vội vàng trở về quay quảng cáo.
Vốn dĩ sẽ không có việc gì.
Nhưng vấn đề là Lê thị đã xác định Quý Phong không có thời gian, nên đã sớm tung tin tuyển người mẫu quảng cáo.
Hiện tại, rất nhiều người động tâm, bao gồm cả những ngôi sao ngang hàng với Quý Phong trong giới giải trí.
Điều này tạo ra sự cạnh tranh.
Xét cho cùng, trước khi phòng làm việc của Quý Phong liên hệ với họ, Lê thị ít nhiều cũng đã liên hệ với các ngôi sao khác.
Phương Tây Ngạn nói qua điện thoại: "Những ngôi sao khác không là gì cả, địa vị trong giới của họ cũng không bằng Quý Phong, nhưng lại có một người muốn quay quảng cáo, là Chu Yết."
Đây cũng là ảnh đế, từng đoạt nhiều giải thưởng, ngoại hình và chiều cao đều tương tự Quý Phong, không chê vào đâu được.
"Chu Yết?"
Lê Khinh Chu nói: "Tôi nhớ rằng anh ấy dường như là nghệ sĩ của công ty giải trí Thịnh Khải."
Công ty giải trí Thịnh Khải thuộc tập đoàn Liễu thị, dưới trướng của Liễu Bạc Hoài.
Hai người đang ngồi trên ghế sô pha, giảm âm lượng TV, Liễu Bạc Hoài ôm Lê Khinh Chu, nhướng mày.
Phương Tây Ngạn: "Vâng, giải trí Thịnh Khải dự định hợp tác với chúng ta ..."
Trên thực tế, nếu xét toàn diện, Quý Phong vẫn có ưu thế hơn.
Anh ta trẻ hơn Chu Yết, hiện còn đang quay phim của Lý đạo, chất lượng chắc chắn được đảm bảo.
Nếu không có gì bất ngờ, có thể giành được một số giải thưởng.
Lúc đó giá trị của Quý Phong chắc chắn sẽ tăng lên.
So sánh mà nói, thì Chu Yết cũng là một ảnh đế, nhưng thành tích gần đây của anh ta khá thấp, không có đột phá.
Đoán chừng là Chu Yết muốn dùng quảng cáo người máy của Lê thị để gây chú ý cùng quốc dân độ.
Quyết định của công ty là Quý Phong.
Nhưng Lê thị và tập đoàn Liễu thị có quan hệ hợp tác, hai vị chủ tịch có quan hệ tốt, đối với ý định hợp tác mà giải trí Thịnh Khải gửi đến, muốn từ chối cũng không ổn.
Hơn nữa, Phương Tây Ngạn cũng nói với Lê Khinh Chu rằng Liễu Hạ Huy và phòng làm việc của Quý Phong đã hẹn gặp Lê Khinh Chu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.