—— Lúc đầu thì không sao, nhưng đến nửa đêm thì không ổn, bụng cậu bắt đầu đau.
Điều này thu hút sự chú ý của Lê Hạm Ngữ, cô bé vội vàng chạy đến xem.
Lúc này, Lê Khinh Chu đang ôm bụng, đau đến toát mồ hôi lạnh, không dám nhúc nhích.
Lê Hạm Ngữ không di chuyển anh trai của mình nỗi, trong nhà lại không có ai, trong lúc gấp gáp, cô bé nhớ đến Liễu Bạc Hoài, liền gọi hắn đến giúp đỡ.
Liễu Bạc Hoài đến, đưa Lê Khinh Chu đi bệnh viện.
Lê Hạm Ngữ ở nhà trông em.
Sau khi Liễu Bạc Hoài nhận được điện thoại, anh vội vã chạy đến ôm Lê Khinh Chu đến bệnh viện.
Lê Khinh Chu ôm bụng nằm ở băng ghế sau rên hừ hừ, giọng nói không lớn, mong manh yếu ớt cũng đủ khiến Liễu Bạc Hoài gấp gáp.
Đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán xong, nói: "không có vấn đề gì lớn, chỉ là do ăn quá nhiều, khó tiêu, truyền dịch một lát là được."
"Chỗ này, đến đây điền thông tin vào."
Liễu Bạc Hoài điền vào danh sách, ôm Lê Khinh Chu vào phòng đơn.
Truyền dịch rất tốn thời gian, hiện tại đã là nửa đêm, ước chừng truyền dịch cũng đến rạng sáng, hẳn là đêm nay không về được rồi.
Liễu Bạc Hoài ôm Lê Khinh Chu nằm trên giường bệnh, cởϊ áσ khoác, đắp chăn cho cậu, sờ lên trán ướt đẫm mồ hôi, tìm khăn lau khô cho cậu.
[ Ưm ... đau quá, khó chịu quá.]
Tiểu bọt khí trong lòng cuộn tròn trong chăn, mắt nhắm nghiền, hai tay che bụng, hai chân co lên như thể sắp thu nhỏ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707935/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.