Lữ Mi San tức đến mức lồng ngực phập phồng.
Lê Khinh Châu nói: "Cô Liễu, cô không cần so đo với loại người này, anh ta không đáng."
Lữ Mi San hít sâu một hơi, quay đầu nói: “Tôi biết, cảm ơn anh, Lê tổng.”
[Á á——Bắt nạt phụ nữ đều không phải đàn ông tốt! Cái tên xấu xa này, mình muốn đại diện ánh trăng tiêu diệt anh ta!]
——Người tí hon trong bong bóng buộc hai bên tóc thành hai bím tóc nhỏ, một tay chống nạnh, một tay múa may cây gậy phát sáng màu vàng hình trăng lưỡi liềm.
Liễu Bạc Hoài không biết "Chuyện cũ" giữa Dữu Triết và Đỗ Thầm Vi, thấy thế, hắn cho rằng Lê Khinh Châu để ý Lữ Mi San, muốn ra mặt vì cô...
Hắn hơi cụp mắt xuống, kiềm chế biểu cảm, nhờ mắt kính không gọng để che giấy sự u ám tràn đầy trong đáy mắt.
“Tam gia?” Thấy Liễu Bạc Hoài mãi không có động tác gì, Lê Khinh Châu khó hiểu quay đầu dò hỏi.
Liễu Bạc Hoài thấp giọng cười cười, tiếp tục đẩy Lê Khinh Châu về phía trước.
Đằng sau, Trâu Minh đột nhiên sờ cánh tay, nhếch miệng, vẻ mặt kỳ lạ.
Bên cạnh, Phương Tây Ngạn hỏi anh ta có chuyện gì.
Trâu Minh ghé vào tai anh ta nói thầm hơi khó nghe: "Anh có nghe thấy tiếng cười hồi nãy của Liễu tổng không..."
Phương Tây Ngạn buồn bực lắc đầu: “Không có, Liễu tổng cười à?”
Trâu Minh: "Đó cũng không được coi là Liễu tổng cười..."
Anh ta đi theo Liễu tổng nhiều năm như vậy, cũng coi như khá hiểu biết với một vài thói quen của Liễu tổng, mà dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707836/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.