Thật ra Trình Châu Hoàn muốn nói ngày mai cùng nhau tới bệnh viện thú y hơn, nhưng sợ làm chậm trễ thời gian học bài của Hà Tân Dương, cho nên chỉ nói buổi tối cùng nhau đi ăn cơm chứ chưa nói thêm yêu cầu khác.
Không ngờ Hà Tân Dương lại chủ động xin đi cùng: "Anh Trình, anh nói ngày mai muốn đến bệnh viện thú y sao?"
"Ừ."
"Em biết một bệnh viện không tồi, mấy thầy thuốc cũng rất có trách nhiệm."
Trình Châu Hoàn sờ tai chó con, đáy mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Quả nhiên Hà Tân Dương nói: "Ngày mai em với anh cùng đi nhé?"
Trình Châu Hoàn cầu còn không được, sau khi tắt máy nhẹ nhàng vươn ngón trỏ chọc đệm thịt ở móng vuốt của chó con, xem như là vỗ tay ăn mừng.
Sáng sớm hôm sau, Trình Châu Hoàn nhét chó con vào một cái giỏ lót vải bông mềm, lái xe đến thôn công nhân đón Hà Tân Dương. Hà Tân Dương mặc áo lông màu trắng "chuyên mặc đi dự tiệc", nhanh chóng chui vào xe, ngay cả một câu "Chào buổi sáng, anh Trình" cũng nói rất có lệ. Sau khi ngồi ổn định rồi lập tức lấy giỏ đặt lên đùi, vui sướng trừng mắt to mắt nhỏ với chó con, nửa ngày sau mới cảm thán: "Má ơi! Nó ngoan quá!"
Trình Châu Hoàn nghe được cong mắt.
Hà Tân Dương rất ít khi nói tiếng địa phương trước mặt anh, càng sẽ không dùng phương ngữ nói lời thô tục, lúc này phun ra một câu "Má ơi"* nghe có vẻ tràn ngập tinh thần.
Trình Châu Hoàn vừa lái xe vừa lặng lẽ học câu "Má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-troi/222235/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.