Buổi chiều Hà Tân Dương nhận được điện thoại của đồng nghiệp, nói tất cả nhân viên của kho hàng phải đến đồn cảnh sát một lần. Trình Châu Hoàn đi cùng cậu, đồng chí cảnh sát không làm khó, ghi chép xong thì để bọn họ đi.
Vài nhân viên tính tình nóng nảy muốn gặp ông chủ, kiên quyết đòi bồi thường. Hà Tân Dương vẫn còn sợ hãi chuyện đêm qua, thật sự chẳng còn tâm tư nào đòi bồi thường. Trình Châu Hoàn nói vài câu với cảnh sát, nhanh chóng dẫn cậu rời đi.
Tết âm lịch sắp tới rồi, trên đường chỗ nào cũng thấy giăng đèn kết hoa náo nhiệt vô cùng. Hà Tân Dương thở dài chống cằm.
Trình Châu Hoàn chọc cằm cậu, xúc cảm rất tốt, vỗ vai hỏi: "Đang nghĩ gì đó?"
"Em thất nghiệp rồi." Hà Tân Dương nhíu một bên lông mày: "Ông chủ phải đổ hết tiền vào chuyện này, đừng nói bồi thường, sợ là lương tháng này em cũng không lấy được."
Trình Châu Hoàn sửa lại khăn quàng cổ cho cậu: "Tôi đòi lại cho em."
Hà Tân Dương ngơ ngẩn một giây, nhớ tới nghề nghiệp của Trình Châu Hoàn, lập tức xua tay nói: "Đừng đừng, anh Trình đừng làm vậy!"
"Hửm?" Trình Châu Hoàn mỉm cười nhìn cậu.
Hà Tân Dương hơi ngượng ngùng, lại nói: "Bỏ đi, em chỉ tùy tiện nói vậy thôi. Kho hàng bị cháy, ông chủ đã không còn gì nữa rồi."
"Chắc chắn là còn tài sản khác, như xe hoặc nhà chẳng hạn."
"Tiền điều trị cho nhóm Vương Vũ tốn rất nhiều." Chóp mũi Hà Tân Dương bị lạnh tới ửng hồng, càng làm nổi bật làn da trắng của cậu. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-troi/222234/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.