Tần Thiên rụt tay về, tránh thoát ngón tay lần mò chấm mút của Ngô Ba. Cậu đây có đần mấy bây giờ cũng ý thức được thái độ bất thường của gã ta với mình, huống gì trước đây cậu đã lăn lê ở cái huyện nhỏ bên kia mấy năm trời, cái gì nên biết cái gì không cũng ít nhiều biết cả. 
"Anh Ngô, khụ khụ! Khụ Khụ khụ!" Tần Thiên ra sức ho sù sụ, "Anh đứng ra xa một tí đi, kẻo tôi lại lây bệnh sang cho anh." 
"Haha, cái này có là gì." Ngô Ba cười hề hề không tránh, lại còn tiếp tục dính sát vào, "Anh Ngô của em đời nào sợ." 
Bàn tay mỡ màng đầy đặn của gã đặt ở giữa hông Tần Thiên, cố tình ve vuốt đầy ý sâu xa: "Chưa kể, có thể được bé Tiểu Tần lây cho anh, anh Ngô... không lỗ tí nào." 
Lần này Tần Thiên không muốn nhịn nữa, nhấc đầu gối về trước đẩy cánh tay sắp dán vào mặt mình của gã đàn ông nọ ra, sau đó đá gã xuống cuối giường, đầu của gã đàn ông cũng ầm một tiếng tiếp xúc thân vật với ván giường. 
"Ối!" 
Ngô Ba che ót kêu thảm. 
"Tổ trưởng Ngô, mong anh tự trọng." Tần Thiên nhảy khỏi giường, nhìn chằm chặp gã đàn ông sõng soài ở cuối giường, bây giờ đến cả cái tên cũng không buồn gọi. Nếu không vì muốn giữ công việc này, với cái tính cậu đã sớm đè loại bỉ ổi này xuống đất nện cho một trận. 
"Sh ——" Ngô Ba vẫn đang ôm đầu, cảm thấy chắc chắn trán mình cũng bầm tím 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-chi-co-troi-xanh/2984900/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.