Lương Tam cứ cảm thấy Long Nghị có hàm ý sâu xa.
Nhưng hắn không có chứng cứ.
Mặc dù hắn rất muốn thừa nhận tình cảm của mình và anh trai, sau đó chống mắt xem Long Nghị trả lời thế nào. Nhưng nhìn Phương Hoành Tiệm như nhìn thấu lòng dạ nhỏ mọn của hắn đang nghiêm túc ngẩng mặt trừng mắt nhìn, hắn đành ngậm miệng lại.
Hay.
Mấy người thì ghê rồi.
Tính biết hết rồi im ỉm giả ngơ đúng không?
Lương Tam nhìn nhìn Tần Thiên còn đang trong trạng thái ngơ ngẩn thật, cười ha hả.
Hắn càng muốn chống mắt lên xem, ai sẽ là người đâm thủng tấm cửa sổ này?
"Anh Long, anh tới rồi!"
Tần Thiên thật tình chẳng nghe ra mấy lời bóng gió, cậu thấy câu trả lời của anh Long rất đỗi bình thường lại vừa hết sức hợp lý. Dù không phải câu trả lời cậu muốn nghe, nhưng chỉ cần anh Long cảm thấy quan hệ giữa cả hai như đôi anh em thân thiết quản lý Phương và anh Lương đây, Tần Thiên đã thỏa mãn lắm.
"Ừ."
Long Nghị vào phòng bệnh, đặt hộp cơm lên tủ.
Trên tủ còn chứa giỏ trái cây to oạch trông không rẻ chút nào, nhìn là biết ai đem tới ngay. Long Nghị nhẹ gật đầu với Phương Hoành Tiệm gửi lời cảm ơn.
"Ồ, Lão Long cũng hiền huệ đức hạnh quá đấy, tự vào bếp nấu cơm bệnh nhân nữa cơ à?"
Lương Tam bị anh trai nhìn chằm chằm, không cách nào ngầm khoe mẽ tình cảm kiểu không biết xấu hổ như Long Nghị mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-chi-co-troi-xanh/2984821/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.