– Đưa tay ra..
Tôi lắc đầu, nước mắt ngắn nước mắt dài chảy xuống van xin người mang danh nghĩa là chồng mình. Nhưng lúc này, hai con mắt của Phú chứa đựng sự tức giận, ghen tuông lộ rõ mồn một. Biết tính anh ta rất ghen nên tôi cẩn thận hết mức nhưng hôm nay lại rơi vào tình cảnh trái ngang này. Tất cả cũng tại anh Phước, tại anh ta mà tôi mới bị Phú đánh. Nhưng tôi không thể nói ra sự thật, vì tôi biết mẹ chồng tôi nói được làm được, bà sẽ khiến cho những người thân của tôi đăng xuất khỏi thế giới này như chưa từng tồn tại.
Tôi nén nước mắt, từ từ đưa bàn tay đã bị anh Phước cầm lúc nãy lên, nhắm mắt đón nhận cơn đau chuẩn bị kéo tới.
Vút..Vút..
Hai roi liên tục rớt xuống cánh tay trắng trẻo khiến tôi đau đớn theo phản xạ tự nhiên liền thu tay lại, mà lúc này sự ghen tuông đã áp đảo lý trí của chồng tôi, anh nghiến răng ken két:
– Đưa tay ra..
Tôi biết lúc này không ai có thể cứu mình. Nhưng chút hy vọng nhỏ nhoi mếu máo nói:
– Em đau…
Phú nhếch môi:
– Đánh tất nhiên phải đau rồi, đau để cô nhớ không nghe lời tôi sẽ có kết quả như thế nào..
– Nhưng mà em không làm gì cả, anh..
Phú cắt lời tôi:
– Cô có, chính là để cho người khác chạm vào mình. Tôi đã căn dặn và cảnh cáo cô bao nhiêu lần rồi nhưng cô không hề để tâm lời nói của tôi, hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-son/2699441/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.