Tôi luống cuống đến mức mãi một lúc mới bấm được số điện thoại của Phú. Hắn cũng rất nhanh đã bấm nghe, giọng điệu nhởn nhơ :
– Anh nghe đây vợ yêu.
– Khốn nạn, chính mày đã dàn xếp vụ tại nạn để hại ba tao đúng không?
– Có phải anh đã nghe nhầm không, đây là những lời mà hoa hậu nói đó sao.
– Với loại người khốn nạn như mày không đáng để tao lịch sự, Hôm nay nếu mà ba tao có mệnh hệ gì tao thề sẽ khiến cho mày trả cái giá đắt nhất.
Phú cười ha hả trong điện thoại:
– Em đánh giá mình cao quá rồi đó. Em còn không động được sợi lông chân của anh nữa là làm gì.
– Để rồi coi tao có làm gì được mày không, hơn ba năm chung sống tao biết không ít bí mật của mày đấy.
– Biết gì?
– Biết những chuyện mà mày không muốn cho ai biết. Ví dụ như vụ cháu gái của thanh tra kinh tế Nguyễn Văn A vì sao mà ch ết, chắc mày không quên đâu nhỉ?
– Mày, con khốn này, ai nói cho mày biết hả?
– Muốn người ta không biết trừ khi mày đừng có làm, nói cho mày biết tao thậm chí còn có bằng chứng nữa đó, vốn dĩ tao chỉ mong sau này mạnh ai nấy sống nhưng chính mày đã ép thì tao tất tay với mày, tao và nhà tao có chết cũng kéo mày và nhà mày tán gia bại sản. Chỉ cần cục thanh tra vào cuộc sẽ điều tra ra cái tập đoàn nhà mày trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-son/2699392/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.