– Biến đi.. sau này cũng đừng gặp lại..
Dường như cũng chỉ chờ tôi nói như vậy Phú liền đứng dậy bỏ đi. Con Thư hỏi:
– Sao mày không hành nó thêm một chút, chả mấy khi mới có dịp mới hành nó cho hả dạ chứ?
– Nó là người ích kỷ và thù dai, nếu ép nó quá nó phát điên thì lại có chuyện. Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện chẳng phải tốt hơn sao?
– Cũng phải, vẫn là hoa hậu nhìn xa trông rộng.
– Sống chung mấy năm ít nhiều cũng hiểu tính nó. Bây giờ chỉ mong ba tao nhanh khoẻ là tao mừng rồi.
– Sẽ khỏe thôi.
Đang nói với con Thư thì Luân gọi về. Tôi cũng nói cho anh nghe chuyện ba tôi bị tai nạn giao thông, hiện tại đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn chưa tỉnh lại. Sau đó tôi hỏi thăm tình hình ba anh, anh nói hiện tại ba anh đang điều trị theo phác đồ của bác sĩ nhưng tình hình không khả quan lắm, những ngày qua anh ngoài ra vào với ông thì còn phải quyết công việc nên không gọi cho tôi nhiều được.
– Em hiểu mà, bên này em cũng không sao, còn có vệ sĩ anh luôn theo sát sao bảo vệ em, em rất ổn.
– Nhưng anh thì không?
– Sao vậy, anh bị ốm hả?
– Ừm anh bị ốm.
– Anh ốm thế nào, đã thăm khám chưa hả anh?
– Anh nhớ em đến phát ốm. Ngay bây giờ chỉ muốn ôm em một phát..
Đang lo lắng nhưng khi nghe cái người dẻo mồm dẻo miệng kia nói thì cơ mặt tôi cũng được giãn ra, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-son/2699391/chuong-30.html