Dịch giả: Chu Cường
"Căn cứ Tinh thần?"
Hắc Nguyệt trầm ngâm nói:
"Căn cứ Tinh thần…Tinh thần chính là tên một ngôi sao, tượng trương cho hi vọng. Cái tên này cũng không tệ, bây giờ là thới đại hắc ám, căn cứ Tinh thần của chúng ta giống như ánh sáng lấp lánh. Mang đến hi vọng cuối cùng cho nhân loại."
"Ta cảm thấy ngươi cả nghĩ quá rồi."
Phạm Hương Ngữ lạnh nhạt nói.
"Tôi rất hiểu lão đại…"
Vưu Tiềm vuốt cằm, sắc mặt cổ quái nói:
"Lần trước đặt tên cho Bạch Tuyết là rất tùy hừng. May mà lúc đó trời đang đổ tuyết lớn, nếu như mà mưa đá thì phỏng chừng tên của Bạch Tuyết sẽ biến thành Hạ Băng...Lão đại, lần này cậu có thể nói cho chúng tôi biết. Cậu nhìn thấy cái gì cho nên mới đặt tên như vậy được không?"
"Có ý kiến gì sao?"
Lâm Siêu sắc mặt không đổi nói.
"A tôi đoán không sai mà, thật sự là như vậy!"
Mặt Vưu Tiềm đầy quái dị kêu lên.
Hắc Nguyệt vô cùng ngạc nhiên.
Lâm Thi Vũ lấy tay che trán, không có gì để nói.
"Vậy thì cứ gọi là căn cứ Tinh thần đi."
Bàn tay Phạm Hương Ngữ xé một miếng thịt nướng cho vào trong miệng. vừa nhai vừa nói:
"Căn cứ này là do ngươi sáng lập. Ngươi nên phải nói điều gì đó. Hơn nữa cái tên này cũng không tệ lắm. Thực sự so với những cái tên do cái kẻ tục nhân kia nghĩ ra còn hay hơn nhiều."
" Căn cứ Đế Vương không phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156391/quyen-7-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.