Dịch giả: Chu Cường
“Nơi này rất gần trung tâm cứu trợ, có lẽ lương thực bên trong siêu thị và nhà dân đã bị quân đội lấy đi hết.”
Lâm Siêu liếc mắt lên giá đồ bên trong siệu thị phủ đầy tro bụi, hắn không có dừng lại, mà tiếp tục mang theo thằng nhóc rời khỏi siêu thị. Đi về phía Nam của thành phố.
Thằng bé đi sau lưng Lâm Siêu, bước chân lảo đảo, hai cái ngắn tủn, bị cơn đói hành hạ, bước chân yếu ớt vô lực. Nó há miệng thở dốc, rồi ngậm chặt miệng. Tay nó vẫn cầm chai nước, không có ý định uống. Dưới ánh mặt trời gay gắt, những giọt mồ hôi óng ánh từ trên trán của nó rơi xuống, trượt qua gò má dính đầy đất bẩn, chảy tới cằm. Giọt mồ hôi đã biến thành một giọt nước đen kịt, giống y hệt mực viết.
Lâm Siêu chú ý đến biểu hiện của thằng bé, hắn mới dừng lại, thời điểm thằng bé đang đứng ngây người. Hắn liền nhấc thằng bé lên, kẹp vào dưới nách, bàn chân phát lực, cả người lao vụt đi.
Hấp!
Không khí nóng rực biến thành một luồng gió nóng, tốc ngược vào mắt thằng bé, mà những tòa nhà, những chiếc ô tô rách nát ở hai ven đường nhanh chóng lùi lại phía sau.
Thằng bé cảm thấy cả người nhẹ bẫng, giống như đang cưỡi mây đạp gió. Mắt của nó không thể nào nhìn thấy rõ được cảnh vật hai bên đường, chỉ thấy một chuỗi những hình ảnh mở ảo không ngừng trôi vụt qua.
Bảy, tám phút sau.
Khi Lâm Siêu chạy qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156383/quyen-7-chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.