Dịch giả: Chu Cường
Thằng bé vô cùng sừng sốt khi nhìn thấy trong tay Lâm Siêu là chai nước và hai hộp thịt cá. Hai mắt nó mở lớn, thèm thuồng, nuốt nước bọt.
Sau khi Lâm Siêu để đồ ăn xuống, hắn đi đến trước mặt con xác thối đang bị cổ thương ghim chặt xuống đất. Lấy ba-lô đang treo trên thân thương xuống, mở khóa, lấy từ bên trong một miếng thịt muối. Miếng thịt này có màu đen sì, đó chính là thịt của Hắc Giao sau khi chế biến thành.
Thể chất của Hắc Giao là 250 lần, bời vì thời tiết quá nóng, cho nên cần phải ướp rất nhiều muối mới có thể dự trữ được. Vì thế mùi vị rất khó ăn, nhưng Lâm Siêu chẳng buồn để ý đến chuyện đó. Há to miệng ném thẳng miếng thịt vào trong, dùng sức mà nhai, miếng thịt sau khi nướng trên lửa đã trở khô cứng vô cùng.
Thằng nhóc nhìn Lâm SIêu, lại thấy đồ ăn nước uống trước mặt, nó do dự một lúc, rồi lấy thịt cá hộp và chai nước dưới đất, đưa cho Lâm Siêu. Miệng nó kêu A..a mấy tiếng, ý muốn nói…phần này là của anh!
Lâm Siêu nở nụ cười, vuốt tóc thằng bé, nói:
“Em ăn đi, anh không cần những thứ này.”
Thằng bé vô cùng sửng sốt, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lâm Siêu. Nó lại dùng bút viết lên tờ giấy, sau đó đưa cho Lâm Siêu, trên giấy viết:
“Đại ca, anh là người tốt, chúng ta cùng ăn đi.”
Lâm Siêu nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt đen láy đó, khẽ mỉm cười, nói:
“Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156379/quyen-7-chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.