Hào Sâm nhíu mày: "Chỗ nào không giống?"
"Tôi cũng không hiểu Khải Tát, chỉ từng xem anh ấy thi đấu mà thôi." Thiệu Hàm nói: "Nếu như xét về thi đấu thì anh ấy hay đi lối riêng hơn anh."
"Nhưng người ta luôn nói phong cách đánh trận của tôi rất giống với anh ấy."
"Cùng một trò chơi, bất luận là phong cách đánh của ai thì ít nhiều gì cũng sẽ có điểm tương đồng, dẫu sao thì cũng có các kỹ năng là phổ biến mà." Thiệu Hàm đáp lời, chất giọng nhàn nhạt không hiểu sao lại hơi mang tính thuyết phục khiến người ta tin tưởng: "Anh cũng không cần để ý người ta nói cái gì đâu, đa số mọi người sẽ cho là thế bởi vì người ta đố kỵ, ghen ghét người mạnh mẽ đến vậy khi mới còn trẻ tuổi, tự nhiên mà cho rằng anh bắt chước ai thôi."
Hào Sâm im lặng nhìn Thiệu Hàm, đột nhiên lại vứt não mà hỏi một câu lạc đề: "Cậu đã có bạn gái chưa?"
Thiệu Hàm ngây ngẩn, xác nhận là mình không nghe lầm: "... Không có."
"Vậy sao cậu luyện ra được kỹ năng an ủi người khác vậy?" Hào Sâm cười như không cười: "Mạnh thật đó, hình như tôi bị cậu nói đến rung động luôn rồi."
Thiệu Hàm thầm phiền muộn, Hào Sâm như vậy mà còn cần người khác an ủi sao?
Hào Sâm mỉm cười nhẹ nhõm: "Bất luận là an ủi hay là nịnh hót thương mại, tôi cũng rất cảm ơn."
Thiệu Hàm bất đắc dĩ nói: "Không phải an ủi cũng chẳng phải là nịnh hót thương mại, là lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-esport-co-tinh-yeu-set-danh-chang/2421913/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.