Tiệm cơm nhà Ôn Nhược mở ở cổng Liên Môn, kinh doanh cực kì tốt, trường học của Ôn Nhược cách đó cũng không xa nên cô cũng thường xuyên đến phụ giúp vì vậy mà biết Lục Tinh Vân.
Chàng trai này luôn mặc một chiếc áo len bình thường, dáng người cao ráo, tóc cắt ngắn gọn gàng, đôi mắt thâm sâu, mỗi lần Ôn Nhược nhìn thấy anh thì đều sẽ bối rối.
Hiện tại cô lại hốt hoảng.
Trang phục vừa rồi của Lục Tinh Vân khác hoàn toàn với khi anh còn đi học, so với khi đó trẻ trung, năng động thì bây giờ anh lại mang phong thái trưởng thành, đĩnh đạc. Nếu như anh ấy là người phỏng vấn... thì Ôn Nhược cảm thấy chắc chắn bản thân sẽ không thể trả lời tốt các câu hỏi được.
Làm sao bây giờ? Ôn Nhược có cảm giác muốn chạy trốn.
"Cô biết anh ta phải không?' Cô gái bên cạnh vấn tiếp tục hỏi
"Tôi không biết." Tai Ôn Nhược đỏ lên, nhưng lại vờ như bình tĩnh.
Khi chàng trai kia đi ngang qua, anh ta lại không thèm liếc nhìn cô cái nào, cô gái cảm thấy ánh mắt của anh ta còn rất kì lạ, lẽ nào là thích kiểu loli? Cô ngắm nhìn Ôn Nhược một chút, cảm thấy đôi mắt của Ôn Nhược mà lớn hơn chút nữa thì thật sự rất giống nhân vật trong truyện tranh bước ra.
Cô gái đẩy cửa: "Chúng ta đi vào thôi"
Trong phòng chờ đã có tám người chờ đợi phỏng vấn, nhưng Ôn Nhược cũng không nhìn kĩ vì hiện tại tâm trạng của cô rất rối bời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-em-rat-ngoan/2598838/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.