Nghe Trương Lộ nói xong, mặt Ôn Nhược càng đỏ hơn.
Sự thật là vì cô quá mức kinh sợ khi nhìn thấy Lục Tinh Vân nên mới đánh đổ hết mấy hạt cà phê xuống đất.
"Thành thật xin lỗi, tôi sẽ dọn sạch ngay lập tức!"
Trương Lộ từ phía sau hô to: "Chổi đây"
Ôn Nhược lui lại một bước.
Ngày đó, ở phòng chờ anh liếc mắt một cái là đã nhận ra cô nàng, nhưng bộ đồ của cô càng làm anh ấn tương hơn hết thảy, Lục Tinh Vân không ngờ rằng đến hôm nay mà cô vẫn còn mặc nó, thật sự là...ngoài sức tưởng tượng.
Anh rót một cốc nước rồi quay đi.
Cảm giác được Ôn Nhược có vẻ rất phiền muộn, Trương Lộ mở lời an ủi cô: "Không sao đâu, ai mà chẳng có lúc mắc sai lầm chứ? Chỉ là đánh rơi mấy hạt cà phê thôi mà."
Cô ấy qủa thật là một người tốt, Ôn Nhược nhanh chóng quét dọn.
"Lát nữa quét xong thì cô hãy pha cho quản lý một ly cà phê đi" Trương Lộ nhắc nhở, những người mới thì nên khôn ngoan một chút.
"Vâng, cảm ơn"
Trương Lộ cười một cái rồi quay người đi làm.
Ôn Nhược không phải là kiểu con gái kiêu căng, ngược lại cô còn rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện, cô đã phụ giúp ba mẹ ở cửa hàng từ rất sớm cho nên quét nhà không phải chuyện khó khăn gì, cô không chỉ quét sạch mấy hạt cà phê mà con lau sơ phòng trà một lượt.
Sau khi dọn xong trên trán cũng lầm tấm mồ hôi, Ôn Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-em-rat-ngoan/2598837/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.