Khang Vạn Lý không nhớ bản thân về nhà kiểu gì, cú sốc chưa từng có khiến tinh thần cậu kiệt quệ, vừa về đến nhà liền chui đầu vào phòng ngủ, dù Khang Thiên Phong có gọi cũng vô dụng.
Ở trong nhà này, chưa bao giờ Tiểu Phong gọi mà bị Khang Vạn Lý ngó lơ, đây là lần đầu tiên, dì Trương trợn mắt ngoác mồm, không thể tin được chuyện gì đang xảy ra.
Tình huống như vậy vẫn kéo dài đến buổi tối, Khang Vạn Lý gian nan xuống lầu ăn cơm, cậu ăn cơm như cái xác không hồn, bát cơm bị Đại Hoa liếm gần hết, cơ hồ cũng không ăn được bao nhiêu.
Khang Thiên Phong cùng cha mẹ Khang nhìn nhau, đối với tình huống của Khang Vạn Lý vạn phần không hiểu. "Vạn Lý, rốt cuộc là con làm sao vậy?"
Sau nhiều lần dò hỏi, rốt cuộc Khang Vạn Lý cũng mở miệng nói chuyện, giọng nói thống khổ: "Bây giờ con rất hối hận, vô cùng hối hận, lúc trước không nên nộp giấy trắng, khiến cho hiện tại đến trường học rất khó chịu, con hối hận rồi, hối hận lắm luôn."
Giọng nói Khang Vạn Lý tha thiết thành khẩn, cơ hồ là than thở khóc lóc, Khang Thiên Phong thập phần khiếp sợ, Khang Hướng Thu với Phạm Hân cũng kinh sợ đến mức hoàn toàn không nói nên lời.
Ai có thể nghĩ tới chứ, từ lúc sinh ra đến giờ Khang Vạn Lý chưa bao giờ bày ra bộ dáng này đâu.
Đến giờ phút này, cha mẹ Khang mới tin lời Tiểu Phong, Tiểu Phong thực sự nói thật, hóa ra Khang Vạn Lý đã biết hối hận rồi.
Hơn nữa đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-do-me-luyen/169053/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.