Từ trước kia, Viên Tiêu đã nghe Tôn Ngọc Trúc nói qua, đồ vật Trân Bảo trai đều là bảo vật, nhưng giá cả cũng không thấp, hắn bị Chúc Viêm lôi kéo vào Trân Bảo trai, khi Chúc Viêm quan sát ngọc thạch, không nhịn được nói khẽ vào tai Chúc Viêm:
- A Viêm, ngươi muốn mua cái gì, ta nghe nói đồ vật nơi này đều không có.
Chúc Viêm nghe tiếng quay đầu lại hướng về phía Viên Tiêu cong môi cười khẽ, trong mắt tràn đầy sủng nịch:
- Ta muốn mua một thứ mà phu lang ta sẽ thích xem.
- Hả? Trong lúc nhất thời, Viên Tiêu không phản ứng lại lời nói của Chúc Viêm, hắn khẽ nhếch miệng, hai mắt lưu chuyển sự kinh ngạc, mà sự kinh ngạc này sau khi hắn suy nghĩ cẩn thận lại biến thành vui sướng khó lòng giải thích.
Chỉ thấy Viên Tiêu cười sáng lạn, kéo cánh tay Chúc Viêm, đôi mắt thường thường nhìn về phía hai người bọn hắn, đó là lão chưởng quỹ đang đi tới, nhỏ giọng nói:
- A Viêm, ngươi mua cho ta đồ vật thì không cần mua ở đây, ngươi thật vất vả kiếm tiền, đặt ở đây cũng không đáng giá.
- Không đáng sao? Ta cảm thấy tiền mồ hôi nước mắt của mình sẽ phải hoa trên người ta yêu nhất.
Trong mắt Chúc Viêm toàn là nhu tình nhìn Viên Tiêu, hắn lo lắng Viên Tiêu còn muốn tìm lấy cớ đẩy đường, liền lại cười nói:
- Ngươi yên tâm ta bỏ ra số tiền này, còn có thể kiếm thêm một khoản tiền, nhà chúng ta chắc chắn có thể kiếm được một cửa hàng mặt tiền tốt.
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dau-duoi-nam-son/4600994/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.