- Thế nào rồi? Chúc Viêm bưng chén, nhìn chằm chằm vào Viên Tiêu đang không ngừng nhấm nuốt đồ ăn, trên mặt hiện lên một tia ý cười.
Viên Tiêu một bên nhấm nuốt đồ ăn trong miệng, một bên đi theo Chúc Viêm gật đầu:
- A Viêm, thứ này, ăn lên đặc biệt có ý tứ, ta cảm thấy vô cùng ngon!
- Ta cũng cảm thấy đồ ăn ngon, không bằng hai ta làm nhiều hơn một ít, để cho các nàng thử đi?
Chúc Viêm tiếp tục câu dẫn Viên Tiêu, khi Viên Tiêu biểu thị tán đồng thì lại chủ động đề nghị:
- Nếu như bà nội cũng thích thứ này, vậy thì chúng ta lên thị trấn thử một lần đi!
- Ừm! Nhưng mà... Viên Tiêu nói đến một nửa lại khó khăn, trên khuôn mặt trắng nõn của hắn có chút khó coi:
- Nhưng mà chúng ta phải làm như thế nào mới có thể làm ra nhiều thứ này đây?
Chúc Viêm thấy thế, cũng biểu hiện ra một bộ dáng khó xử:
- Đây là một vấn đề nan giải, ta chỉ biết đó là vỏ đậu nành, chất lượng như thế nào, sau đó biến thành đồ ăn cho chúng ta ăn, cụ thể như thế nào thì ta cũng không rõ lắm.
Viên Tiêu thấy Chúc Viêm khó xử, cũng bối rối theo, bắt đầu suy tư cách làm đậu phụ trúc, hắn nhìn nước trong nồi, lại nghĩ tới lời nói vừa rồi của Chúc Viêm, vẻ u sầu trên mặt dần dần biến mất, hắn bắt lấy tay của Chúc Viêm:
- A Viêm, vừa rồi ngươi nói với ta, thứ này là da sữa đậu nành phơi khô hình thành, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dau-duoi-nam-son/4600993/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.