Chương trước
Chương sau
Câu hỏi của hắn chỉ nhằm mục đích, giống như để thông báo cho cô biết, rằng đứa bé ở trong bụng của Ỷ Thanh Lan đang cử động.

Chứ hoàn toàn không phải muốn nghe câu trả lời từ cô.

Vừa nói dứt lời, Dương Đổng Triệt lại cúi đầu ghé tai vào bụng bầu của Ỷ Thanh Lan.

Im lặng lắng nghe từng chuyển động nhỏ, của cậu con trai có vẻ khá hoạt bát.

Nhìn bộ dạng thích thú như trẻ nhỏ được quà của Dương Đổng Triệt.

Ỷ Thanh Lan nhịn không được, mà tự nhiên nở một nụ cười mãn nguyện.

Có lẽ cô bây giờ chỉ cần có như vậy thôi.

Lát sau, hắn lại ngẩng đầu lên hỏi ý của Ỷ Thanh Lan.

- Chúng ta đặt biệt danh trước cho con được không? Em muốn đặt biệt danh cho con là gì?

Dương Đổng Triệt ngẫm nghĩ một hồi, rồi lại nói.

- Đặt là Bánh Bao được không? Bánh Bao mang ý nghĩa may mắn, trường thọ.

Hắn đã nói thế rồi, chẳng lẽ Ỷ Thanh Lan lại tranh đặt biệt danh cho con với Dương Đổng Triệt hay sao?

- Tôi thấy biệt danh này khá là hay.

Chỉ một câu này của cô thôi, cũng đã đủ khiến hắn cảm thấy càng thêm vui vẻ.

Dương Đổng Triệt thật sự mừng, vì sau bao nhiêu chuyện xảy ra như thế.

Ỷ Thanh Lan vẫn để hắn đặt biệt danh cho con của cô và hắn.

Cô chần trừ một chút, rồi tự nhiên lại chủ động lên tiếng hỏi Dương Đổng Triệt.

- Nếu... bây giờ tôi vẫn nói chuyện trước kia... không phải tôi hạ thuốc kích dục vào đồ ăn của anh.

- Vậy... anh có tin tôi không?

Chính Ỷ Thanh Lan bây giờ cũng không hiểu nổi, rốt cuộc cô muốn có một đáp án cho chuyện đã qua rất lâu rồi, để nhằm mục đích gì.

Là Ỷ Thanh Lan vẫn muốn chứng minh cho Dương Đổng Triệt biết, rằng cô không phải loại phụ nữ lẳng lơ, tính kế với hắn để được làm con dâu nhà giàu.

Hay chỉ muốn xem thử đến bây giờ

Dương Đổng Triệt đã có thể tin tưởng, vào những lời mà Ỷ Thanh Lan nói hay chưa đây?

Hắn không vội đáp lời, mà chăm chú nhìn cô hồi lâu.

Rồi tự nhiên lại cúi đầu, nở một nụ cười nhạt.

- Em không hạ thuốc tôi...

Ngừng một chút, Dương Đổng Triệt lại ngẩng đầu nhìn thẳng vào Ỷ Thanh Lan.

- Nhưng em biết người hạ thuốc tôi là ai, phải không?

Cô sững người trước câu hỏi của hắn.

Có lẽ nào... Dương Đổng Triệt đã biết mẹ cô chính là người bày mưu, tính kế để Ỷ Thanh Lan và hắn ngủ với nhau rồi sao?

- Anh... anh đã biết hết tất cả mọi chuyện rồi?

Hắn chậm rãi gật đầu xác nhận.

- Ừ... tôi đều biết cả rồi!

Chuyện Hà Tiên tung tin đồn thất thiệt về Ỷ Thanh Lan, cho toàn bộ giới truyền thông biết.

Dương Đổng Triệt còn tra được rõ ngọn ngành.

Huống hồ, chuyện về cái đêm Ỷ Thanh Lan lên giường cùng hắn, lại xảy ra ngay ở trong biệt thự Dương gia.

Dương Đổng Triệt muốn biết ai là chủ mưu đứng sau chuyện này, vốn chẳng phải chuyện gì khó khăn.

- Anh biết từ khi nào?

Rốt cuộc thì có bao nhiêu chuyện hắn biết mà Ỷ Thanh Lan lại không biết?

Tại sao có những chuyện Dương Đổng Triệt không chủ động nói với cô, mà chỉ đến khi Ỷ Thanh Lan hỏi thì hắn mới nói?

Cô tưởng bản thân đã hiểu hết về Dương Đổng Triệt.

Nhưng giờ xem ra, Ỷ Thanh Lan vẫn chẳng hiểu gì về hắn.

- Tôi biết lâu rồi! Từ trước khi chúng ta đi hưởng tuần trăng mật.

Hắn đã sớm biết mẹ cô giăng bẫy gài hắn, buộc Dương Đổng Triệt phải cưới cô làm vợ.

Vậy tại sao hắn lại không làm lớn chuyện này, nói hết tất cả mọi chuyện cho Dương Gia Đông biết?

- Anh không trách mẹ tôi sao?

Dương Đổng Triệt lắc đầu cười.

- Không nhờ có bà ấy thì làm sao tôi cưới được người vợ tốt như em? Tôi biết ơn bà ấy còn không hết. Làm sao mà trách được.

Rồi hắn lại vươn tay nắm lấy bàn tay của Ỷ Thanh Lan, rồi dùng bàn tay còn lại bọc hết tay cô ở bên trong, thâm tình thủ thỉ.

- Tôi xin lỗi vì trước đây đã mắng em là đĩ, là người phụ nữ lẳng lơ, thâm độc. Thật ra... lúc tức giận tôi thường không kiểm soát được bản thân, mới nói ra những lời cay độc đối với em.

- Thực tế... trong lòng tôi luôn biết em là người phụ nữ rất tốt! Tôi phải thật sự may mắn lắm, mới gặp và cưới được một người con gái giống như em. Vậy mà tôi suýt nữa đã để tuột mất.

Cô vẫn như thường lệ, né tránh sự thân mật với Dương Đổng Triệt, chủ động rút tay về.

Lần này, Ỷ Thanh Lan thật sự lúng túng, không biết phải chuyển chủ đề nói chuyện sang vấn đề nào, để không khí trong phòng bớt gượng gạo.

Dương Đổng Triệt cũng biết cô ngại, cho nên chủ động phá vỡ bầu không khí ngột ngạt, đề Ỷ Thanh Lan không cảm thấy khó thở.

- À thôi, cũng muốn rồi đấy! Em đi đánh răng rồi ngủ sớm đi. Đừng nghĩ nhiều, không tốt cho con đâu.

Thấy hắn tự mở cho cô một đường lui.

Ỷ Thanh Lan cũng nhanh chóng nắm bắt cơ hội mà leo xuống dưới giường, xỏ chân vào đôi dép đi trong nhà.

- À ừ, bây giờ tôi lập tức đi đánh răng.

Dứt lời, cô lập tức xoay người, nhanh chân bước vào bên trong nhà tắm, mà không có lấy một cái ngoảnh mặt lại.

Dương Đổng Triệt nhìn theo bóng lưng của Ỷ Thanh Lan, chợt có chút buồn cười trước dáng vẻ vội vàng của cô.

Nhìn xuống thấy đĩa trái cây bị Ỷ Thanh Lan bỏ quên ở trên giường, hắn lắc đầu ngao ngán.

Rồi lại tốt bụng giúp cô mang nó xuống dưới nhà bếp.

[...]

Đợi cái thai của Ỷ Thanh Lan được tròn 5 tháng.

Dương Đổng Triệt đích thân đưa cô tới phòng khám của Kha Tịch Tuyết, để khám thai định kỳ.

Sau khi có được kết quả siêu âm, Kha Tịch Tuyết quay lại ngồi xuống ghế, cạnh giường mà Ỷ Thanh Lan đang ngồi, ra vẻ nghiêm túc nói.

- Coi như là người nào đó biết chăm vợ. Cháu trai của tôi hiện tại đang phát triển bình thường. Người thằng nhỏ dài 25 centimet, nặng 330 gam. Đạt tiêu chuẩn về chiều cao, cân nặng theo WHO rồi đấy.

Ba người bọn họ đều biết cụm từ “người nào đó” thoát ra từ miệng Kha Tịch Tuyết, là đang cố tình muốn ám chỉ đến Dương Đổng Triệt.

Hắn đứng bên cạnh Ỷ Thanh Lan, nghe chị họ của cô nói như thế, liền bày ra vẻ mặt tự mãn.

- Đương nhiên rồi! Tôi mà chăm mẹ con Thanh Lan thì chắc chắn là tốt hơn chị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.