Dứt lời, anh ta cũng không có ý định tiếp tục tranh cãi với Dương Đổng Triệt, liền lập tức cúp máy.
Phó Kiến Đằng cẩn thận tắt nguồn điện thoại, rồi mới đút nó vào trong túi quần.
Sau đó, lại vươn tay ôm Ỷ Thanh Lan lên, nhanh chân bước ra ngoài.
Cô sợ anh ta bất cẩn sẽ làm rơi mình xuống đấy, nên chỉ đành miễn cưỡng vòng hai tay, ôm lấy cổ của Phó Kiến Đằng.
Bây giờ, Ỷ Thanh Lan là một xác hai mạng.
Cô muốn con trai của mình thuận lợi chào đời.
Cho nên, Ỷ Thanh Lan tuyệt đối không thể chết.
- Kiến Đằng, anh để tôi trở về đi. Anh bắt giữ tôi thế này, Đổng Triệt chắc chắn sẽ không để yên.
- Nếu để Cảnh sát đến đây, tôi e là không chỉ sự nghiệp của anh bị tiêu tan, mà bản thân anh cũng phải vướng vào vòng lao lý.
Cô bây giờ đã thôi không còn khóc nữa.
Ỷ Thanh Lan biết, cho dù bản thân có ở trước mặt Phó Kiến Đằng rơi thêm bao nhiêu giọt nước mắt nữa.
Thì anh ta cũng sẽ không động lòng mà buông tha cho cô.
Cho nên, cô cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhỏ giọng khuyên nhủ anh ta.
Bước chân Phó Kiến Đằng dừng lại trong sân trước biệt thự.
Anh ta vẫn dành cho Ỷ Thanh Lan một nụ cười, nhưng nụ cười lần này lại chứa đựng sự lạnh lẽo.
- Đợi Cảnh sát tìm được đến đây, thì tôi và em cũng đã cao chạy, xa bay rồi.
Mấy lời nói như muốn trêu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475807/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.