- Một câu anh Đằng, hai câu anh Đằng. Bộ cô ngủ với hắn ta rồi hay sao, mà gọi thân mật như vậy?
- Ỷ Thanh Lan, cô có nhớ đây là lần thứ bao nhiêu cô cầu xin tôi rồi hay không? Nhưng kết quả thì sao? Cô vẫn chứng nào tật nấy.
- Có bao giờ cô biết sửa sai không? Hay là hết lần này tới lần khác cô đi vào vết xe đổ của mình?
Mẹ nó! Cô đây là tưởng chồng mình là khúc gỗ, không biết ghen là gì hay sao?
Bình thường cô vẫn thân mật gọi hắn bằng tên.
Bây giờ, khi không lại lòi ra một thằng đàn ông khác được cô gọi bằng tên.
Thế thành ra hắn trong lòng cô, chỉ bằng mấy thằng đàn ông bên ngoài thôi sao?
Không được. Không thể như thế được!
Dương Đổng Triệt trông thế mà cũng dễ mềm lòng lắm!
Ỷ Thanh Lan đã xuống nước năn nỉ xin hắn tha cho, hắn cũng dần lấy lại được bình tĩnh, mà nghĩ đến chuyện cô từng bị rách cùng đồ.
Tuy nói không phải lần nào chơi bạo dâm cũng xảy ra sự cố, nhưng cẩn thận không thừa.
Tốc độ luân động dần chậm lại, nhưng hắn vẫn chưa thôi trách móc cô.
Dám đòi bỏ hắn sao?
Xem ra, hắn vẫn cần dạy dỗ cô tử tế mới được.
- Không có. Thật sự không có! Em với anh... à không, em với Phó Kiến Đằng chỉ là bạn diễn thôi.
Tuy tần suất cắm rút của hắn đã giảm dần, nhưng nếu vẫn còn tiếp tục màn giao hoan thế này, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475728/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.