- Vậy tại sao lại không thể là anh?
Người ngồi trên giường cùng cô lúc này, không ai khác mà chính là Tán Đình Mặc.
Chính anh ta là người đã cho người bắt cóc cô tới đây.
Hiện tại, trên người anh ta chỉ mặc một chiếc áo choàng ngủ.
Mặc dù bị Ỷ Thanh Lan phũ phàng gạt tay ra, nhưng anh ta lại không hề có một chút khó chịu, ngược lại còn cong môi cười.
Đàn ông như một giống loài thích săn mồi.
Những thứ càng khó có được, bọn họ lại muốn có cho bằng được.
Để chứng minh bản lĩnh chinh phục của họ.
Và Tán Đình Mặc cũng không ngoại lệ.
Ỷ Thanh Lan là cô gái đầu tiên mà anh ta cưa không đổ.
Bảo sao, sau khi đã lên giường với Orla cùng Ngân Xuyên, anh ta vẫn không cảm thấy thoả mãn, mà phải cho người bắt cô đến đây.
Cô cảm thấy đôi co với loại người vô liêm sỉ như anh ta, chẳng có ích lợi gì.
Cho nên, chủ động bước xuống giường, với ý định sẽ rời khỏi đây.
Nhưng Tán Đình Mặc nào chịu buông tha cho cô dễ dàng như vậy.
Khi vừa nhìn thấy cô có ý định rời khỏi, anh ta lập tức kéo tay cô lại.
Rồi đè cơ thể nhỏ bé, nhưng đầy sức quyến rũ xuống ga giường.
- Muốn đi đâu vậy em yêu?
Bất ngờ bị đè xuống giường lớn, khiến Ỷ Thanh Lan trở tay không kịp.
Dường như ý thức được mục đích, mà Tán Đình Mặc bắt mình đến đây.
Cô vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475724/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.