Cổ tay nhỏ bé cảm nhận được sự ấm áp quen thuộc, Ỷ Thanh Lan lập tức xoay người lại, vội vàng gỡ tay Bác Nghệ Bân ra, không mặn không nhạt nói.
- Em bây giờ đã là người có gia đình. Sau này anh đừng làm như vậy nữa, kẻo người ngoài nhìn vào lại dị nghị thì không hay.
Nếu không phải bị Dương Đổng Triệt cảnh cáo, có lẽ cô cũng không tới nỗi tỏ ra xa cách với Bác Nghệ Bân như vậy.
Bác Nghệ Bân nhìn thấy hành động của Ỷ Thanh Lan, thì liền nhíu mày khó hiểu
Lúc trước, cô không bao giờ đối xử với anh ta như thế này.
Lẽ nào bây giờ cô lấy chồng rồi, tính tình liền thay đổi như vậy hay sao?
- Tại sao dạo này em luôn tìm cách tránh mặt anh vậy? Chẳng lẽ anh đã làm gì khiến em giận rồi hay sao?
Ỷ Thanh Lan không thể nào nói với Bác Nghệ Bân, rằng chồng cô không muốn, cô tiếp xúc thân mật với người đàn ông khác.
Cho nên, chỉ đành viện một lý do khiến anh ta tin tưởng.
- Chắc là anh hiểu nhầm rồi! Em không có ý muốn tránh mặt anh.
- Chẳng qua là trong người em cảm thấy hơi mệt, không muốn ở nơi đông người, cho nên em mới muốn lên phòng tập trước thôi.
Bác Nghệ Bân nghe cô nói không được khỏe thì vô cùng lo lắng, lập tức lên tiếng hỏi han.
- Em cảm thấy không thoải mái ở đâu? Có cần đến phòng y tế không?
Anh ta vốn không biết điều khiến Ỷ Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475714/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.