Hắn nhìn cô rất lâu, về sau cuối cùng cũng phải di dời đi nơi khác.
Nhưng Dương Đổng Triệt lại bất ngờ phát hiện, ở trên mặt bàn có một bao thuốc Đài Sơn đã bị bóc dở.
Mà hắn thì lại không dùng thuốc lá loại này.
Còn Quản gia hay Vệ sĩ, thì càng không thể nào bỏ ra những hơn một vạn tệ, chỉ để mua một bao thuốc lá.
Chỉ còn có một khả năng là trong lúc hắn không có nhà, có người đã tới đây.
Hắn vươn tay cầm bao thuốc lên ngắm nghía, tròng mắt đen láy hơi híp lại.
Bộ dạng cứ như là viên Cảnh sát đang phân tích vật chứng vậy.
Dùng thuốc lá, người tới đây có nhiều khả năng là nam hơn là nữ.
Rốt cục thì ai đã tới đây?
Vứt bao thuốc lên mặt bàn kính, khuôn mặt trở về vẻ lãnh đạm.
Hắn vươn tay vỗ nhẹ mấy cái lên mặt Ỷ Thanh Lan.
- Mau dậy!
Hành động của hắn khiến cô giật mình thức giấc.
Ỷ Thanh Lan vừa mở mắt, thứ đầu tiên lọt vào tầm nhìn của cô, là khuôn mặt lành lạnh của Dương Đổng Triệt.
Cô vội vàng ngồi thẳng người dậy, có phần lúng túng nói.
- Anh về lúc nào vậy? Sao không kêu Hầu gái gọi em dậy?
- Anh đã ăn tối chưa? Để em đi hâm lại đồ ăn cho anh nhé?
Khi cô vừa định đứng dậy, thì lời nói của hắn khiến hành động của cô chợt khựng lại.
- Cô xem bây giờ là mấy giờ rồi, mà còn hỏi tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475712/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.