Về phần Dương Đổng Triệt, hắn cũng thật sự không có lừa cô.
Hôm nay, hắn đúng là phải đi gặp đối tác để bàn về việc mua bán đất đai, chuẩn bị cho xây dựng thêm khu nghỉ dưỡng mới.
- Chúng ta quen biết lâu năm nên tôi mới để cho cậu giá này. Chứ cậu cũng biết đây là lô đất vô cùng tiềm năng, người khác cho dù có trả giá cao hơn, cũng chưa chắc sở hữu được nó đâu.
Người đàn ông ngồi trước mặt hắn, nói về mảnh đất vừa bán cho Dương Đổng Triệt với vẻ tự hào.
Anh ta cũng không phải làm cao với hắn.
Mảnh đất kia đúng thật là tấc đất tấc vàng.
Như vậy, hắn mới muốn có cho bằng được.
- Tôi biết lần này cũng nhờ Lục tổng chiếu cố, để lại cho tôi lô đất này. Sau này khu nghỉ dưỡng của tôi mà làm ăn phát đạt, nhất định tôi sẽ không quên ơn anh đâu.
Dương Đổng Triệt nhìn vào đồng hồ đeo ở cổ tay, phát hiện lúc này đã hơn chín giờ tối, hắn liền đứng dậy khỏi chỗ ngồi, Trợ lý bên cạnh thấy thế cũng đứng theo.
Dương Đổng Triệt vươn tay ra ngỏ ý muốn bắt tay cái vị Lục tổng kia, người đàn ông nọ cũng không để hắn bị quê mặt, mà vội vàng đứng dậy nắm lấy bàn tay to lớn của hắn.
- Một lần nữa cảm ơn Lục tổng đã hợp tác! Bây giờ cũng đã muộn rồi! Tôi xin phép về trước. Hôm nào có dịp tôi mời anh dùng bữa.
Người đàn ông họ Lục chủ động thu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-dang-lieu-co-ngot-/3475711/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.