Lúc Xử Nữ tỉnh giấc, cũng là lúc đêm khuya vắng lặng, trong phòng không có ai, Thiên Yết cũng không ở đây. Cô vì đói nên mới chợt tỉnh, bụng cồn cào, nhìn tiệc bên ngoài đã tan, có lẽ mọi người đã ngủ. Xe nhà cô cũng không còn, đủ biết là mẹ cô dâng cô cho Thiên Yết luôn rồi... Nhưng anh đang ở đâu, lúc này không ở nhà thì có thể đi đâu. Cô tìm xuống bếp định bụng kiếm gì đó ăn, dù sao lúc ở bữa tiệc cô không ăn gì nhiều.
Bên trong tủ lạnh đầy ắp thức ăn, có lẽ là đồ của bữa tiệc vừa rồi còn đọng. Nhìn gia đình Thiên Yết lạnh giá nhưng bếp lại ấm cúng thế này, chỉ có vị phu nhân của Thiên Minh làm ra.
- Con tỉnh rồi à?
Nghe tiếng gọi, Xử Nữ bất giác quay đầu lại, là phu nhân - mẹ của Thiên Yết...
- Xử Nữ chào phu nhân ạ
Cô gập đầu 90 độ cẩn thận hành lễ với các bậc tiền bối.
- Ấy con cẩn thận, đang bị thương không nên chuyển động, con đói à, ta lấy gì cho con ăn nhé, Thiên Yết có dặn là con chưa ăn, mà người hầu nghỉ hết rồi
- Dạ không phiền phụ nhân, con có thể tự làm...
Xử Nữ toan từ chối nhưng phu nhân cũng bước vào bếp, cười nhẹ nhàng, cô bé này vẫn thanh lịch tinh tế như thế, có điều như này lại cảm thấy xa cách. Họ sắp thành người một nhà rồi, nên thay cách xưng hô thôi
- Con không cần chào kính lễ thế, sau này cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3615436/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.