Lớp học hôm nay cũng diễn ra như bình thường, tuy nhiên ở khu bàn Cự giải và Bảo Bình lại tỏa ra ám khí lạnh lẽo... Bạch Dương bị đẩy chỗ xuống cuối lớp nên cô có thể nhìn thấy tình hình căng thẳng của hai con người đó.
Chậc.
Bầu trời hôm nay bình yên quá, không nắng không gió, mùi thiên nhiên dễ chịu bay xộc vào mũi, Bạch Dương cư nhiên tận hưởng đó. Không khí này cô rất thích, bài học hôm nay thật chán, bài giảng của cô đã mấy tiếng đồng hồ rồi. Bạch Dương ngồi tính nhẩm chia ly về lương thực phẩm của mình.
Cộng lại số tiền kia, trừ thêm điều khoản này, phân ra một khúc.... Chả dư được miếng nào...
Hix, cô đã rất muốn mua nhiều đồ, có vẻ là không ổn.
Thấp thoáng nhìn xuống sân trường, Bạch Dương có thể nhìn thoáng được một bóng đen đi về phía vườn trường.
Là Thiên Yết....
Dường như đại ca Thiên Yết đã trốn buổi học này và đang kiếm chỗ nghỉ ngơi. Thật ghen tỵ, còn có người thong thả như vậy. Bất giác, Bạch Dương cũng đứng lên trong vô thức, vội vã xin phép cô và chạy ra ngoài.
Cô chạy đến vườn trường, thở hổn hển, không thấy Thiên Yết đâu. Bước thêm vài bước gió đung đưa mát rượi khiến tâm trạng cô vô cùng thoải mái. Đúng là chỗ riêng của Thiên Yết, như thiên đường vậy..
Cạch
Cái gì thế? Bạch Dương giẫm phải một chậu cây, thoáng nhìn lại thì phát hiện đây là cây lựu của Thiên Yết. Chu choa, nhìn quả đỏ mọng nước kìa, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3571842/chuong-72.html