Buổi sáng sớm là khoảng thời gian khiến người ta thấy thoải mái và nhẹ nhõm nhất. Nó không chỉ có mùi sương ở lá, mà còn có màu sắc ở trời, tất cả hòa quyện thành một hương vị nhẹ nhàng thoáng mát đến dễ chịu.
Thiên Yết vươn vai ngáp một cách tự nhiên, anh vừa thức tỉnh sau cơn ngủ và giờ tâm trạng tốt lên hẳn. Nhìn bãi chiến trường cùng với mấy " cái xác" đủ trai xinh gái đẹp đang nằm lăn lóc trên nền nhà anh quả thực là 1 cảnh tưởng hiếm có. Căn nhà anh tự nhiên mất hết sự lạnh khí anh vốn tạo nó ra. Mà kể cái này cũng thật ấm áp. Thiên Yết cười mỉm một mình.
- Oáp có gì làm cậu vui thế_ Ma Kết tỉnh dậy với bộ đồ ngủ Thiên Yết cho mượn, tóc bù xù như tổ quạ, tay che miệng ngáp
- Không có gì, tại lần đầu thấy cảnh tượng thế này trong nhà tôi hơi bất ngờ thôi_ Thiên Yết ga lăng đắp chăn cho từng nàng công chúa của chúng ta đang say giấc nồng.
- Lần đầu à, còn tôi thì thấy rất quen thuộc lâu rồi chưa nhìn thấy cảnh bạn bè cùng nằm ngủ thế này._ Ma Kết vươn vai uể oải nói có vẻ như lâu rồi anh chưa có 1 giấc ngủ ổn định thì phải.
- Sao cậu dậy sớm thế không ngủ thêm chút đi_ Thiên Yết chỉnh lại mái tóc rối bù cho Thiên Bình, hiện giờ cô nàng đang ngủ với tư thế khá kì cục ôm con mèo đực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3571812/chuong-42.html