Màn đêm yên tĩnh nó bước chân ngắm nhìn xung quanh mọi thứ vào buổi đêm thật dễ chịu nó khiến nó thật thoải mái giờ đã là 6h tối khoảng thời gian tuyệt vời để nó thưởng thức làn gió dịu kia. Ấy thế lại có người phá đi cái sự hưởng thụ ấy điện thoại cứ reo liên hồi khiến nó không tài nào không bắt máy được ghé sát màn hình vào tai
- Alo
- NHÓC Ở ĐÂU MUỐN ANH ĐÂY CHẾT ĐÓI HẢ ÔSIN
Người bên kia hét lên giọng nghe quen ta ủa chẳng phải Sư Tử sao mà sao tự nhiên lại hét như điên vậy?
- Anh làm gì thế bị tăng động hả lên cơn thần kinh à
- Nè nói đi mua đồ ăn cho tôi mà mấy giờ rồi tính cho tôi chết đói sao osin kiểu gì thế có thật là nhóc muốn trả ơn cho tôi không thế_ Sư Tử cáu kỉnh nói thật chứ anh đói đã rã rồi mà chờ mãi chẳng thấy cái con Cừu chết tiệt kia đâu anh cũng có lòng kiêu hãnh của một thằng con trai chứ chẳng lẽ bắt anh phải phục tùng con gái sao
- Á tui quên sorry tui mang đồ ăn qua liền_ Nó sực nhớ cái điều mà nó đã quên cất điện thoại mà chạy thẳng một mạch đến bệnh viện
RẦM
Nó thẳng tay đập mạnh cửa vào Sư Tử nằm trên giường thấy nó thì ngỏng đầu dậy
- Làm gì mà lâu thế
- Xin lỗi tôi quên mất
- Hừ lần nào cũng quên thì chắc tôi thăng thiên quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-chung-toi-em-chon-ai/3571791/chuong-21.html